Chương trước
Chương sau
“Mặc kệ như thế nào, phương pháp này đều thất bại, tôi sẽ không để loại tình huống này phát sinh. Người của cậu, vẫn là mang đi đi!” Lãnh Tư Thần đem Hạ Úc Huân bế lên, không chút khách khí mà nói.

Âu Minh Hiên vừa nghe lời này liền không cao hứng, nói: “Lãnh Tư Thần, anh đây là thái độ gì? Mộng oanh còn không phải là vì bệnh của úc huân! Cho dù không giúp được cũng không nên đối xử như vậy!”

“Cô ấy như thế nào, tôi quản không được, phụ nữ của cậu, tự đi mà dỗ.”

Âu Minh Hiên tức giận đến một quyền nện trên gốc cây bên cạnh, không biết vì cái gì, một hồi nhớ tới vừa rồi Tần Mộng Oanh nói ra câu “Sẽ không quản nữa”, liền cảm giác ngực giống như bị cái gì đó đè nặng, không thể hô hấp.

Đại khái là bởi vì chính mình oan uổng cô, ủy khuất cô đi!

Thôi, trở về cùng cô nói lời xin lỗi!

Rốt cuộc chuyện này vốn dĩ từ đầu tới đuôi đều không liên quan đến cô, cô ngàn dặm xa xôi chạy tới hỗ trợ, hiện tại lại phải bị mình đối đãi như vậy, đối với cô mà nói, thật sự là không công bằng.

Mà người phụ nữ kia, cho dù bị ủy khuất cũng chưa bao giờ nói ra như những người phụ nữ bình thường khác, đừng nói là oán giận, chỉ biết yên lặng chịu đựng.

-

Lúc mấy người trở về tinh võ quán đã gần 9 giờ tối.

Tất cả mọi người đều không có tâm tình, tùy tiện ăn chút gì.

Sau khi Tần Mộng Oanh vào phòng cũng không có trở ra.

Âu Minh Hiên ngồi xổm trong sân hút hết điếu thuốc này đến điếu thuốc khác, tiếng chuông di động vang lên cũng không quản.

Trong phòng ngủ Hạ Úc Huân.

Lãnh Tư Thần tốn suốt một giờ đồng hồ chật vật không thôi mới đem Hạ Úc Huân tắm rửa sạch sẽ ôm lên giường.

Lăn lộn suốt một ngày, đột nhiên phát hiện, có thể an tĩnh mà ôm cô ngủ yên như vậy đã là chuyện hạnh phúc nhất.

“Tiểu Huân, anh không yêu cầu cái gì xa vời, cho dù em cả đời như vậy, cả đời dựa vào anh cũng không sao……” Lãnh Tư Thần hôn tóc cô.

Hạ Úc Huân ngủ cực kỳ không an ổn, hai ngày này cô đều như thế này, ngủ lăn qua lộn lại, còn đặc biệt dễ mệt.

Bởi vì mới vừa rồi giúp cô thay quần áo, cho nên Lãnh Tư Thần rốt cuộc biết nguyên nhân. Kỳ sinh lý của cô tới rồi, khó trách cô mấy ngày này vẫn luôn bực bội khó chịu, còn hôm nay cô vẫn luôn thống khổ mà ôm bụng thì ra cũng là nguyên nhân này.

Mà anh cư nhiên còn để cô vào lúc này rơi vào nước lạnh…… Thật là đáng chết!

Lãnh Tư Thần dựa nghiêng thân mình đem cô ôm vào lòng, bàn tay to ấm áp dán vào bụng cô giúp cô giảm bớt đau đớn.

Đêm khuya, hai người sức cùng lực kiệt, lẳng lặng ôm nhau mà ngủ.

Thể chất Hạ Úc Huân đến kỳ sinh lý phản ứng đặc biệt kịch liệt, tứ chi vô lực, eo đau lưng mỏi, tâm tình bực bội, lúc ngủ buổi tối càng trằn trọc khó ngủ.

Cho nên, ngày thường Hạ Úc Huân đều là một giấc ngủ đến hừng đông, lần này cư nhiên nửa đêm liền đã tỉnh.

“Ưm……” Hạ Úc Huân xê dịch vị trí, muốn trở mình, mới vừa động liền cảm giác giữa hai chân nóng lên, loại cảm giác này, vừa quen thuộc lại vừa chán ghét.

Dựa vào cái gì phụ nữ phải chịu loại tra tấn không thuộc về mình này!

Sau vài phút mơ hồ ngắn ngủi của Hạ Úc Huân, toàn bộ thân mình đột nhiên cứng lại —— vì cái gì trên giường lại tồn tại người thứ hai?!

Nam Cung Mặc?

Không đúng không đúng, tiểu tử kia rõ ràng đã sớm bị ba cậu ta mang đi.

A a a! Tay tay tay! Khó trách cảm thấy bụng nóng, thực thoải mái, kia kia kia…… Tay không phải của cô kia từ đâu xuất hiện?

Hạ Úc Huân cảm giác trong đầu mình dường như có một đám thảo nê mã lao nhanh qua……

Cô cứng còng chậm rãi xoay đầu, lúc nhìn rõ khuôn mặt quen thuộc kia, rốt cuộc, cô hoàn toàn thanh tỉnh……

Lãnh Tư Thần, cư nhiên có thể là Lãnh Tư Thần……
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.