Chương trước
Chương sau
Điện thoại vừa thông, giọng của 'Lệ Khổng Tước', liền bùm bùm từ đầu kia ống nghe truyền đến.
Ừm... Biệt hiệu mới Lệ Khổng Tước này, là sau khi Nguyễn Manh Manh vừa nghe được Lệ Quân Đình nói, liền đặt ngay lập tức cho anh.
Bởi vì loại đàn ông tự yêu mình lại ngạo mạn, còn cực kỳ làm màu này, lại như là một con Khổng Tước tưởng bở thích xòe đuôi vậy.
Ba chữ 'Lệ Khổng Tước', thực sự là quá thích hợp phong cách của Lệ nhị thiếu.
"Ha ha, anh nghĩ nhiều quá rồi. Lệ Quân Đình, bây giờ anh liền ngay lập tức từ vùng Trung Đông trở về... Em cho anh biết, anh tự gây họa, thì tự mình giải quyết!"
Lệ Quân Đình đang chuẩn bị ngọt ngào ôn chuyện với Nguyễn Manh Manh, bị cô làm cho nghẹn lại.
Giọng anh tràn ngập hoài nghi, nhẹ nhàng truyền tới: "Anh gây họa... Nếu như theo tiêu chuẩn của băng sơn nhà anh, mỗi ngày anh đều gây họa cả. Hừ hừ, vì vậy lần này, anh lại gây cái họa gì?"
"A, anh cưỡng bức một cô gái, còn làm cô gái người ta mang thai, anh nói —— có phải là anh gây họa hay không!"
Nếu như Lệ Quân Đình ở trước mặt cô, Nguyễn Manh Manh hận không thể đi nhéo lỗ tai anh ta.
Anh ta làm sao có thể làm ra chuyện như vậy!
"Lệ Quân Đình, em đã nói với anh, dù cho anh lại xằng bậy cũng không được... Ai, khó trách em đã nói với anh chuyện ngày 27 tháng 8 đêm đó, anh liền đều là ấp úng nói không rõ ràng... Thì ra, sau khi em đi, anh còn làm chuyện như vậy!"
"Anh, anh làm loại chuyện gì?"
Chết tiệt, Lệ Quân Đình ở đầu bên kia điện thoại đều nghe tới mơ hồ.
Lần trước anh trở về gặp đến Nguyễn Manh Manh, Nguyễn Manh Manh khóc lóc nói xin lỗi với anh, nói cô mang thai con trai của anh.
Lúc này ——
Anh đã chạy đến vùng Trung Đông, cô còn gọi điện thoại mắng anh, nói anh cưỡng bức một cô gái, còn làm cô gái kia mang thai.
Lệ Quân Đình trong nháy mắt cảm thấy, mình là hiệp sĩ gánh tội giùm.
Có điều —— gánh tội giùm không quan trọng lắm, khẩn thiết nhất là có trò hay để xem.
Sao anh cứ cảm giác, sau khi anh đi rồi sinh hoạt của anh cả nhà anh, càng thêm 'Nước sôi lửa bỏng' vậy, khà khà khà!
Nguyễn Manh Manh không biết ý nghĩ của Lệ Quân Đình, còn đang trả lời câu hỏi của anh: "Không phải sau đó, anh lại gọi nữ quản lý bộ phận dọn phòng người ta đến phòng anh sao? Sau đó, anh, anh liền... Liền... Ép buộc người ta..."
Sau khi Nguyễn Manh Manh ở dưới lầu nghe được Lăng Bắc nói, cái gì cũng nghĩ rõ ràng.
Có lẽ Diêu Vũ Tình không nói dối, nhưng cô lại tính sai người.
Vì những người khác không biết, chỉ có Nguyễn Manh Manh và Lệ Quân Đình biết.
Tối ngày 27 tháng 8, người ở trong khách sạn, là Lệ Quân Đình!
Bởi vì buổi tối ngày hôm ấy, chính là ngày cô đến phòng Tổng Thống, lăn ga trải giường với Lệ Quân Đình!
Nguyễn Manh Manh có thể khẳng định, buổi tối ngày hôm ấy, là cô và Lệ Quân Đình ở bên trong.
Vì vậy, tính sai người chính là Diêu Vũ Tình!
Mà Lệ Quân Ngự, chỉ là hiệp sĩ gánh tội giùm.
Căn cứ theo suy đoán của Nguyễn Manh Manh, tình huống cụ thể hẳn là như vậy ——
Đêm đó, cũng chính là buổi tối ngày 27 tháng 8, cô đi vào hạ thuốc Lệ Quân Đình trước.
Sau đó cưỡng... Ừm... Ép buộc anh ấy.
Tiếp đó, trời vừa sáng ngày 28 tháng 8, cô liền rời khỏi.
Mà sau đó, cũng chính là 5, 6 sáng ngày 28 tháng 8, Diêu Vũ Tình có thể là nhận được điện thoại yêu cầu phục vụ của Lệ Quân Đình sau khi tỉnh lại, từ trong phòng gọi tới, tiếp theo liền đến phòng coi tình hình.
Diêu Vũ Tình làm quản lý, cho rằng Lệ Quân Đình uống say.
Nhưng trên thực tế, hẳn là Lệ Quân Đình vừa hết thuốc mê.
Nhưng bởi vì, Lệ Quân Đình đồng thời còn bị Nguyễn Manh Manh hạ thuốc trợ hứng.
Vì vậy... Rất có thể là hiệu quả của loại thuốc kia còn chưa hết, Lệ nhị thiếu liền nắm lấy Diêu Vũ Tình, ép buộc cô ta xảy ra quan hệ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.