Chương trước
Chương sau
"Ba ba là nhìn thấy, nó cầm lấy tay con, ít nhất bắt được ba giây —— "
Giọng Nguyễn Triệu Thiên vừa vội lại cao, mà ống nghe điện thoại di động cũng không tính quá cách âm.
Trong buồng xe sau chật chội, lời của Nguyễn Triệu Thiên, rõ rõ ràng ràng truyền tới trong tai Lệ Quân Ngự.
Nguyễn Manh Manh nghe được lời Nguyễn Triệu Thiên lại không còn gì để nói, không chỉ lấy chuyện Cố Huyễn đã nắm tay cô ra nói, còn y như Lệ Quân Ngự, cố ý cường điệu thời gian.
Cô bó tay, thật sự phải quỳ lạy hai vị này.
đang muốn nói gì, người đàn ông bên cạnh bỗng nhiên giật giật.
Nguyễn Manh Manh sợ đến như gà con, chợt cảm thấy cổ mát lạnh, không dám nhúc nhích.
Mà trong điện thoại, giọng Nguyễn Triệu Thiên vẫn còn tiếp tục.
"Còn có con gái, thời điểm như thế này, nhất định không cần lo lắng. Sức lực con lớn, nên đánh liền đánh, có ba ba làm chỗ dựa cho con đây! Chính là nhớ tới, sau khi đánh rồi nhất định phải khử trùng, dùng nước rửa tay tẩy rửa nhiều lần!"
Loading...
"Đúng rồi, lần trước chuyện của con và người bạn trai kia, ba ba cũng nghĩ thông suốt... Tuy rằng tính cách cậu ta không tốt, tâm tư lại quá ác, ra tay lại quá nặng. Nhưng nếu con thích, ba ba cũng có thể cố hết sức tiếp nhận."
"Con xem như vậy, con về đây trước có được không? Sau khi con trở lại, hai cha con chúng ta cùng nhau đến khảo sát cậu ta. Gia đình, bằng cấp, tiền lương gì đó đều là thứ yếu, còn phải khảo sát xem có biết thương người hay không."
"Ba ba đã lập ra hết phương án khảo sát cho con, chúng ta sát hạch như vậy, chỉ cần cậu ta có thể thông qua tất cả, chúng ta liền chọn cậu ta. Nếu không thông qua, ba ba còn có rất nhiều người giỏi dự bị, bảo đảm giới thiệu cho con một đối tượng hẹn hò càng tốt hơn..."
Nguyễn Triệu Thiên dường như còn đang nói gì đó.
Nhưng Nguyễn Manh Manh cũng đã bị ba cô, dọa sợ đến cũng sắp không cầm được điện thoại di động.
Ba cô đang yên đang lành gọi điện thoại đến, nói cái gì không nói, vì sao đột nhiên nói tới Lệ Quân Ngự.
Hơn nữa, nói về Lệ Quân Ngự thì nói về Lệ Quân Ngự, làm gì còn phải nhắc tới chuyện giới thiệu đối tượng hẹn hò cho cô.
Lúc này Nguyễn Manh Manh cũng không dám tiếp lời, chỉ cảm thấy nhiệt độ trong xe lạnh đến mức đáng sợ.
Cô lén lút chếch mắt, muốn nhìn sắc mặt Lệ Quân Ngự một chút.
Kết quả mới vừa ngẩng đầu, liền đối diện một đôi mắt phượng thâm trầm mang theo ý lạnh lẫm lẫm.
Lạnh lẽo thấu xương, sâu không thấy đáy...
Nguyễn Manh Manh sợ đến tay nhỏ run lên, điện thoại di động nắm trong tay tức thì rơi trên mặt đất.
"Nha..." Kinh ngạc thốt lên một tiếng, đang muốn đi kiếm.
Cằm nhỏ lại bị một bàn tay lớn chính xác nắm chặt, nhấc lên.
Người đàn ông mới vừa rồi còn ngồi ở bên cạnh cô lạnh lùng bất động, lúc này bắp thịt cả người đều căng thẳng lên.
Anh lại như là báo đêm nguy hiểm nhất trong bóng tối, cũng như là vua của toàn bộ thế giới.
Ngón tay thon dài mà thô ráp, xiết chặt cằm dưới của thiếu nữ.
Sau đó, ở tình huống Nguyễn Manh Manh không hề phòng bị, cúi đầu, mạnh mẽ cắn tới môi cô ——
"Alo —— alo —— Manh Manh, con vẫn còn nghe chứ? Còn ở đó hay không!"
Trong điện thoại, giọng của Nguyễn Triệu Thiên còn đang nói liên miên cằn nhằn truyền tới.
Toàn bộ buồng sau xe, đều là giọng ưu tư lo lắng của ông.
Mà trên ghế ngồi rộng lớn bằng da thật của xe Hummer quân dụng, thiếu nữ hầu như cả người đều bị Lệ Quân Ngự đẩy ngã, áp xuống dưới thân.
ánh mắt anh càng sâu càng trầm hơn ngày thường, cũng càng nguy hiểm hơn.
Cánh tay rắn chắc mạnh mẽ ôm Nguyễn Manh Manh trong ngực.
Giữa gắn bó, giữa hô hấp của Nguyễn Manh Manh, tất cả đều là hơi thở bá đạo mà hung hăng của Lệ Quân Ngự.
Bờ môi mới vừa rồi bị anh hôn qua, lúc này dưới thế tiến công lại gặm lại cắn của Lệ Quân Ngự, lộ ra mảnh mai tươi đẹp.
Bờ môi béo mập, bị chà đạp thành dáng vẻ ửng đỏ mở ra.
Có thể coi là như vậy, Lệ Quân Ngự cũng vẫn không chịu dừng lại thế công của anh.
Mỗi một câu nói của Nguyễn Triệu Thiên, đều nhắc nhở anh nguy hiểm đang áp sát, tình hình có bao nhiêu nghiêm túc.
Cô gái của anh, có vô số người thích.
Người đàn ông, người phụ nữ, tên béo, người gầy... Vị hôn phu trước, lão nhị bị lưu vong vùng Trung Đông, Cảnh Dịch Tranh lúc nào cũng nhìn chằm chằm.
Thậm chí, ngay cả ba của mèo con nhà anh, cũng làm anh cực kỳ bất mãn.
Không chỉ muốn đón mèo con về, còn muốn giới thiệu 'Càng nhiều đối tượng hẹn hò càng tốt hơn' cho cô.
Vào giờ phút này, Lệ Quân Ngự càng sinh ra một loại cảm giác nguy hiểm 'Cả thế giới đều là tình địch'.
Cũng bởi vì như vậy, hai tay càng siết càng chặt ——
Lệ Quân Ngự cúi đầu, hung hăng hôn mút hương thơm ngọt ngào trong cái miệng nhỏ của Nguyễn Manh Manh.
Đầu lưỡi cuốn lấy cái lưỡi của cô, lại như muốn sâu sắc giữ lấy linh hồn cô.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.