"Quân Ngự... Con, con thích cô gái như thế kia?" Tiếng nói của ông Lệ có chút khàn, còn có một sự tức giận. Ông nhìn Nguyễn Manh Manh ở phía xa, nhìn khuôn mặtchỉ to bằng lòng bàn tay, da trắng như tuyết, mắt hạnh đẹp đẽ mắt hạnh, cái miệng nhỏ giống như anh đào, giống như tiên nữ bước ra từ bức tranh. Ừm, ông thừa nhận... Cô bé kia thực sự rất đẹp. Da thịt trắng hơn tuyết, ngũ quan tinh xảo lộ ra linh khí —— bây giờ vẫn chưa trổ mã hoàn toàn, nếu là sau mấy năm, có lẽ sẽ càng xinh đẹp mê người. Nhưng... Cứ coi như là vậy, ông cũng sẽ không đồng ý! Đó là một hồ ly tinh! Lão đại đã liên tục cưới hai hồng nhan họa thủy, không một ai làm cho ông hài lòng. Loading... Chính vì như vậy, mấy đứa trẻ nhà lão đại, ông đều thấy ngứa mắt. Duy nhất chỉ có cháu trai lớn được ông dạy dỗ từ nhỏ, lại có tiền đồ. "Ông nội, ông hiểu lầm rồi." Lệ Quân Ngự mặt mày lạnh nhạt, rất không thích cách ông nhìn mèo con. "... Con muốn nói, ít nhất dung mạo cũng phải đẹp như cô ấy." Thấy trong mắt ông vẫn chứa sự căm thù, Lệ Quân Ngự lạnh nhạt giải thích: "Hoặc là nói, vợ của Lệ Quân Ngự cháu, chí ít không thể xấu. Không được như con, ít nhất cũng phải đẹp như em gái con. Nếu như ông cảm thấy yêu cầu này quá đáng, vậy thì đổi người —— " "Chỉ cần tìm được người có thể so sánh với Quân Đình, Quân Triệt, Tiểu Tỳ, con sẽ cưới." "Quân Ngự, con..." Ông Lệ tức giận đến râu mép run rẩy. Đừng nói đến Ông Lệ, ngay cả khách khứa và người nhà họ Lệ, sau khi nghe câu đó thì mặt đều biến sắc. Tìm được một cô gái có thể so với bốn anh em của Lệ thiếu... Việc này, sợ là không có ai! Vậy thì chỉ có thể so với vị tiểu cô kia nương đẹp đẽkia? Chờ chút, em gái... Cô gái như đúc ra từ ngọc kia là em gái của Lệ thiếu? ! Khác khứa không biết lai lịch củaNguyễn Manh Manh, đều nhỏ giọng bàn tán, biết được thân phận của nàng. "Nói như vậy, bà chủ lớn đã sinh đứa trẻ kia trước khi được gả vào Lệ gia?" Người khác đều ngạc nhiên vì tin này. Qua nhiều năm như vậy, tình cờ nhìn thấy bà chủ lớn ở bữa tiệc của Lệ gia, đều vì dung mạo tuyệt mỹ tinh xảo của bà làm chấn động. Mọi người đều khen Lệ gia có mắt nhìn, tìm được hai bà chủ đều và chín tiên nữ trên trời như thế, đẹp hoàn mỹ khiến người khác ao ước. Nhưng bây giờ mới biết, sau khi cưới bà chủ lớn lại là dẫn theo một đứa con ghẻ về nhà? Mọi người thầm nghĩ, không trách Ông Lệ và Bà Lệ bà chủ lớn và những đứa con mà bà sinh ra. Nói như vậy, lệ đại thiếu gia cũng không thích cô bé kia, không có huyết thống, chẳng qua là kiếm cớ với Ông Lệ. Nghĩ như vậy, nhưng lại nghe thấy giọng Lệ Quân Ngự không lạnh không nhạt vang lên: "Đúng rồi ông nội, còn thiếu một yêu cầu. Ông chọn người ngoại trừ có thể so sánh vẻ đẹp bề ngoài với Manh Manh, còn phải làm cho Manh Manh đồng ý. Nếu Nguyễn Manh Manh không gật đầu, con sẽ không cưới." Tiếng nói trầm thấp của Lệ Quân Ngự, mang theo một sự ghen tuông nhẹ. Con mèo mắt trắng kia dám bỏ anh để gần gũi lão nhị, anh nói cái gì cũng phải kéo được cô xuống nước. Đừng tưởng rằng trốn ở một bên là có thể tránh được. Lệ Quân Ngự rất muốn biết, nếu như ông hỏi ý kiến cô, cô có dám gật đầu hay không... Nếu như cô dám, thật sự muốn tự tay dâng anh cho người phụ nữ khác, anh nhất định sẽ khiến cô hối hận. Ông Lệ hơi nhíu mày, hiển nhiên không nghĩ tới,'Em gái'và cháu trai lớn không có bất kỳ máu mủ ruột thịt gì, sao lại được anh coi trọng như vậy. Tìm vị hôn thê tiêu chuẩn, còn muốn so sánh với cô. Ngay cả việc đồng ý hay không cũng do con bé đó quyết định. Tất cả mọi người đều chấn động, thực sự không đoán được, cô gái vừa mới đến Lệ gia kiacó địa vị như thế nào trong lòng đại thiếu gia. Ông Lệ nheo mắt, lần thứ hai nhìn về phía Nguyễn Manh Manh. Mà phía sau anh, người vợ ba Thẩm Lan đang đỡ Bà Lệ, lại lộ ra ánh mắt nghi hoặc. Nguyễn Manh Manh... Cái tên, bà cảm giác có chút quen thuộc?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]