Đường Nhã Quyên một mạch đi đến phòng bệnh của Thượng Trung Hàng, nhìn anh trong bộ dạng yếu ớt nằm trên giường khiến cô không khỏi đau lòng.
Nước mắt cô rơi, tâm trạng dấy lên sự bi thương khó tả.
Cô bước đến, ngồi xuống rồi cầm tay anh. Cổ họng như nghẹn ắng, cô không thể nói nên lời.
Tại sao anh lại hành hạ bản thân đến mức này cơ chứ? Cô đâu đáng để anh hi sinh bản thân. Cô chỉ là một con bệnh, tại sao anh lại phải làm đến mức này cơ chứ.
Cô đặt nhẹ môi hôn lên tay anh rồi khẽ nói:
“Trung Hàng, anh hãy tỉnh lại đi! Em yêu anh, em rất rất yêu anh!”
Ngày qua ngày, thoáng mấy chốc đã 3 ngày trôi qua. Lúc nào cô cũng ở bên cạnh chăm sóc cho anh, cô rất mong anh tỉnh lại.
Đối với cô bây giờ chỉ cần anh mà thôi. Đường Tử Khiêm và Lý Dao Dao đang bị Đưởng Tử Phàm, em trai cô dồn đến mức đường cùng. Xét cho cùng chỉ có Thượng gia giúp được.
Vì vậy năm lần bảy lượt họ đều tìm đến làm phiền Thượng Trung Trạch và Mộc An Nhiên khiến ai nấy đều phát ớn tận cổ.
Đường Nhã Quyên đang dùng chiếc khăn bông mềm mại lau mặt cho anh thì bỗng dưng tay anh nắm chặt tay cô, anh từ từ mở mắt ra. Giọng anh vẫn ôn nhu, ấm áp như xưa nhưng lại pha lẫn một chút yếu ớt
“Vợ à, anh nhớ em. Đừng bỏ anh nữa nhé!”
Nghe câu này, trái tim Nhã Quyên khẽ lay động. Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-ngoc-nghech-do-em-chay-thoat-quyen-2/1975838/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.