“ĐƯỜNG TỬ PHÀM, EM CÚT VỀ CHO ANH!”
Thượng Trung Hàng tức cay tức đắng thằng em rể này. Xém chút nữa là anh “thịt” được Nhã Quyên rồi.
Anh quát lớn nhưng Đường Tử Phàm vẫn chứng nào tật nấy, suốt ngày cứ bám Nhã Quyên thôi.
“Không! Em không đi! Em ở lại đây, ngủ sofa cũng được!”
Sau đó, anh dùng cặp mắt âu yếm pha lẫn nét đáng thương nhìn qua Nhã Quyên
“Trời tối rồi, chị không nỡ để em về nhà ngủ một mình mà đúng không?”
Nhã Quyên không thể cưỡng lại sự dễ thương của em mình nên gật gật đồng ý. Còn Thượng Trung Hàng thì hậm hực giận dỗi chạy thẳng về phòng ngủ chờ Nhã Quyên dỗ.
Ôi trời, không biết tại sao Nhã Quyên lại quen 2 người con trai ấu trĩ này cơ chứ.
Người thì 25, người thì 20. Vẫn cứ trẻ con như ngày nào
Suy cho cùng thì tối hôm qua Tử Phàm ngủ lại Thượng gia còn Thượng Trung Hàng thì cứ phụng phịu.
Từ sáng sớm, Tử Phàm đã chạy đi về nhà.
Con người Tử Phàm rất không thích ngồi im một chỗ nên cứ thích phóng chiếc xe của mình đi lung tung.
Bất chợt đằng sau anh có tiếng súng nổ.
Ôi đệ\*, lại thứ gì đây nữa không biết.
Nhìn thấy người con gái buộc tóc đuôi ngựa mang đồ đen bó sát kia thì Tử Phàm lắc lắc đầu.
Lại là con quỷ Danh Như Khả đó.
Vì xe của Tử Phàm là một chiếc mui trần nên Như Khả rất dễ nhảy vào trong. Nhanh như cắt, từ trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-ngoc-nghech-do-em-chay-thoat-quyen-2/1975824/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.