Cơn gió nhẹ nhàng lướt qua, khẽ làm đung đưa nhành cây, tán lá. Phía cuối con đường thôn quê trông dân giã nhưng không kém phần tươi đẹp kia, có một cậu bé khoảng chừng 9, 10 tuổi mang một nỗi đượm buồn nào ai thấu.
Mặc ngước lên về phía bầu trời, ánh mắt nhìn về xa xăm. Hòa quyện với khung cảnh ấy, trông cậu thật thê lương và bi ai khó tả.
"Max! Anh làm gì ở đây?"
Một cô bé khoảng chừng 7, 8 tuổivới mái tóc màu hạt dẻ tự nhiên cùng với làn da trắng mịn màng bước đến bên cậu.
"Là em à, Meiz?"
"Anh đang nghĩ, nếu lỡ sau này mình không còn gặp lại nhau thì sẽ như thế nào? Dù sao anh chỉ đến đây vì một kì học ngoại khóa!"
Cậu đáp bằng giọng tuy ôn nhu nhưng vẫn thấm thoát nỗi đau xót. Thực chất, Max chỉ đến đây vì kì học làm quen với môi trường sống của ba mẹ đặt ra cho cậu.
Hơn 1 năm qua, cậu đã đi được rất nhiều nơi, biết được bao điều mới lạ mà ở thành phố, đô thị tấp nập kia không hề có.
Cậu gặp được một cô bé tên Meiz, cũng là một học sinh đến đây để trải nghiệm. Cậu và cô trải qua bao chuyện cùng nhau, buồn có, vui có. Nhìn vào ai cũng ngỡ họ là cặp thanh mai, trúc mã đã quen từ lâu. Nhưng họ nào hay, bộ đôi nhí này mới gặp nhau mà thôi?!
Meiz không mấy tỏ ra chua xót nên đành cười cười khẽ nói:
"Có duyên chắc chắn sẽ gặp lại. Chờ ngày anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-ngoc-nghech-do-em-chay-thoat-quyen-2/1975798/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.