Chương trước
Chương sau
Bấy giờ, Vũ Quách Triệt nhanh chóng đưa Thượng Tử Nam và Vũ Sơ Hiểu về biệt thự Vũ gia. Vừa đặt chân đến cổng, ai nấy đều phải trầm trồ. Không sa hoa như của Bạch Khiết Băng, không rộng lớn như khuôn viên Thượng gia mà ở nơi đây mang một nét riêng biệt.

Theo lối kiến trúc cung đình xưa, nơi đây như một cung điện thu nhỏ. Có chút mộc mạc, có chút đơn sơ. Dường như có nét đặc sắc đến lạ. Vũ Sơ Hiểu không tin vào mắt mình. Có lẽ, đây cũng chính là lần đầu tiên cô nhìn thấy một căn nhà để ở như thế này.

Bởi, từ nhỏ đến lớn, cô vốn đã cảm thấy quen thuộc trước hình ảnh tòa cao ốc chọc trời, chung cư sa sỉ, biệt thự với quy mô hoành tráng ở London. Ắt hẳn đối với cô, đây là thứ mới mẻ. Cô muốn tìm tòi, chinh phục.

Bao lâu nay, cô rất am tìm hiểu, đặc biệt là về kiến trúc và thiết kế. Nhưng, vì một số lí do cá nhân, cô muốn tìm lại bản thân, truy cứu quá khứ cho nên cô đành từ bỏ. Cô khao khát làm một nhà thiết kế hay một kiến trúc sư. Nhưng đó là một thứ rất chi là xa vời.

Nếu cô muốn thì cô đã theo từ lâu. Điều cô biết biết, muốn làm bây giờ chính là báo thù cho người mẹ đã khuất và tìm ra nước đi đúng đắn cho bản thân sau này.

Nhìn thấy cô có vẻ hơi chán nản, hơi buồn rầu, Thượng Tử Nam liền nắm lấy tay cô để cô bình tĩnh lại. Vũ Sơ Hiểu ngây người nhưng rồi cũng mặc anh. Dù sao đối với cô không hề xấu. Một là có thể che mắt ông ngoại, Vũ Quách Triệt. Hai là có thể khiến cô yên lòng phần nào.

Cô không hiểu lí do vì sao, được anh nắm tay, cô ấm lòng hẳn. Cô thoáng nghĩ một điều hơi sai sai, cô nghĩ nếu anh có thể ở bên cô thì tốt biết mấy?! Và cô cũng chẳng hiểu sao lúc nào trong đầu cô cũng chỉ có anh? Hay do cả hai đã từng tiếp xúc gần với nhau?

Thượng Tử Nam lúc này như chiếc máy có thể đọc được suy nghĩ cùa người khác. Ắt có lẽ, cái này người ta từng gọi là tâm tư tương thông. Thượng Tử Nam anh biết rằng, cảm xúc cô khá rối bời. Đến chính bản thân cô, cô còn không biết cô là ai?!

Tuy anh biết một chút thì cũng không thể nói cho cô được. Anh sợ cô sẽ đi lệch đường. Trong trường hợp nếu cô có biểu hiện đi quá đà thì anh có thể cản cô. Nhưng còn bây giờ thì không. Đến một giờ phút quan trọng nào đó, cô sẽ biết hết mọi thứ, tường tận từng chút một.

Bây giờ Thượng Tử Nam anh còn chưa biết rõ người mẹ ruột kia của cô là ai? Vì vậy, anh đành phải điều tra tiếp. Đến khi nào chắc chắn rõ ràng thì mới cho cô biết.

Tuy làm vậy có hơi sai, cô có khả năng báo thù sai, gây oán nhầm người. Nhưng anh muốn tốt cho cô, dù như thế nào thì anh vẫn đứng sau lưng cô, làm hậu phương vững chắc cho cô.

Cuối cùng cũng đã đến nơi, Vũ Quách Triệt đưa Thượng Tử Nam cùng Vũ Sơ Hiểu vào bên trong. Ông vui vẻ đi vào trong bếp pha trà cho hai người. Không biết là giả vờ hay chính bản thân ông rất yêu quý đứa cháu gái này nữa?

"Nào nào Thượng tổng, Tiểu Sơ Hiểu, hai người uống trà trước nha. Gia gia đi lấy bánh cho hai người!"

Nhận thấy sự nhiệt tình khác lạ của Vũ Quách Triệt, Thượng Tử Nam có chút nghi ngờ. Chắc chắn tên già này đang giấu diếm một điều gì đó!

Tiếp đó, Vũ Quách Triệt bê lên một dĩa bánh vị xoài và vị bơ lạc. Vũ Sơ Hiểu nhìn thấy mà sáng mắt ra. Không thể tin được ông biết hai món này là cô yêu thích nhất. Vũ Quách Triệt đưa cô ăn, cô vui vẻ nhận lấy. Chính lúc đó, Thượng Tử Nam nhận thấy điều bất ổn. Vũ Quách Triệt bấy giờ thẩn thờ suy nghĩ:

"Quả đúng! Đây không phải cháu gái mình!"

Vì từ nhỏ đến lớn, Vũ Ngọc Tầm, người mẹ giả mạo của cô sợ nhất là ăn xoài và bơ lạc. Mỗi lần ăn xong sẽ bị dị ứng, nổi mẫn đỏ khắp người. Chưa kể, mái tóc hồng của Vũ Sơ Hiểu là thuộc gen trội, cho nên ông chắc chắn, nếu cô quả thực là con gái của con ông thì cũng sẽ bị di truyền như thế!

Thực chất, ngay từ đầu Vũ Quách Triệt đã biết tính cách, cái thật của con người Vũ Ngọc Tầm. Ngày cô đưa Vũ Sơ Hiểu quay về Vũ Gia, ông đã sinh nghi ngờ. Ông đoán chắc chắn đứa con Vũ Ngọc Tầm bế trên tay không phải của cô.

Tuy ông đau đớn, buồn rầu đứa con gái mình yêu nhất nhưng ông cũng phải gắng gượng tạo nên màn kịch. Ông thương cô, nhưng ông vẫn phải đuổi cô đi. Chưa kể, ông không muốn để đứa bé vô tội như Vũ Sơ Hiểu gánh hết tội của người mẹ giả mạo của cô được!

Thực chất, tất cả những việc như đuổi Vũ Ngọc Tầm đi, hắt hủi cô ta, không cho cô ta về lại Vũ gia chính là kế hoạch của Vũ Quách Triệt. Ông không muốn cô dấn thân vào tội ác lần nào nữa nên đành phải dùng biện pháp mạnh tay.

Đến bây giờ, ông không biết con mình sống chết ra sao? Dường như Richky đã chặn đứng mọi thông tin, che đậy từng chút, từng chút một. Nếu sau này bí mật Vũ Sơ Hiểu không phải cháu gái ông bị lộ tẩy, người ngoài hỏi vì sao ông lại yêu thương, sẵn sàng giao tài sản, cơ nghiệp của mình cho người ngoài thì ông sẽ đinh ninh trả lời rằng:

"Đã mang họ Vũ thì đinh ninh chính là người của Vũ gia!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.