"Tô bảo bối, anh cảm thấy chúng ta cần nói chuyện một chút.". Thừa dịpcon thỏ nhỏ kia ngủ say, An Thần đứng dậy ôm lấy khuôn mặt mệt mỏi củaTô Thiển.
"Ngày mai bàn lại có được hay không, ông xã em buồn ngủ quá." Bắt lấy cổ của anh, Tô Thiển ở trong lòng anh lần nữa ngủ say, An Thần nổi đóa,mỗi lần đều là cái bộ dáng này, mỗi lần cũng nói ngày mai bàn lại, đãqua hơn nửa tháng, một câu cũng còn không nói xong.
Không được, tối nay nhất định phải nói, phải nói.
Ôm cô đi qua tầng tầng gian phòng, cuối cùng dừng lại bên trong thưphòng nơi anh làm việc hằng ngày, Tô Thiển dù bị bọc chăn, vẫn bị đônglạnh run cầm cập, mặc cho anh đặt mình ở trên bàn viết, buồn ngủ đã làtỉnh hơn phân nửa.
An Thần cũng nằm lên theo, thật may là bàn đọc sách đủ rộng rãi, đủ để dung nạp hai người.
"Ông xã, lạnh, chúng ta trở về phòng đi, ngộ nhỡ An An tỉnh, sẽ khóc.". Tô Thiển cắn chặt răng, tay khoác lên cái hông của anh sưởi ấm.
An Thần ánh mắt sáng quắc, không nói lời nào, trực tiếp cởi áo ngủ cô ra đè lên.
Tô Thiển rúc vào trong ngực của anh dở khóc dở cười, còn tưởng rằngngười này cần cái gì, tình cảnh này là tinh trùng lên não rồi.
"Bà xã, em đối với anh không công bằng, có con liền quên ông xã, không cho em như vậy.".
Lục lọi tìm đường thâm nhập vào bên trong, nói xong miệng liền một hớpcắn lấy một khỏa quả nho đỏ chọc người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-ngoan-nao/2561619/chuong-241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.