Không có người nói chuyện, không có người dám hỏi, trong nội tâm tất cả mọi người đều sợ hãi.
Hoa Tử đi qua tất cả các huynh đệ đi tới trước mặt của Tô Thiển, ánh mắt có chút tối lại, Tô Thiển trong lòng trùng xuống, vẫn không có mởmiệng, chỉ là chăm chú nhìn chằm chằm thái độ của anh.
Cô cũng rất muốn hỏi, nhưng mà cô cũng rất giống bọn họ, sợ, sợ hãi,hoảng hốt, sợ hãi, thậm chí so với bọn họ cô càng sợ hãi nhiều hơn.
Cô không dám nghĩ, nếu như không có An Thần, cô sẽ sống như thế nào!!!
Trời ơi, nếu như cô đối với anh tốt hơn một chút, chuyện này có thể haykhông sẽ không xảy ra, trước kia anh không tham gia giao dịch ma túy, mà cô lại một lần nữa lạnh nhạt anh, là cô, chính là cô.
Đã đẩy anh ra xa, nếu như anh xảy ra chuyện gì, tất cả sai lầm đều do cô gây ra, cô sẽ không tha thứ cho bản thân mình, chết cũng sẽ không thathứ cho bản thân mình.
Nhìn Tô Thiển lãnh đạm, nhưng nội tâm đang tê tâm liệt phế giãy giụacùng gầm thét, có một cổ lửa giận đang xông về cổ họng, cuối cùng khuếch tán tới từng tế bào.
Cuối cùng, Hoa Tử bỏ đi trầm mặc, có chút đau lòng nhìn đi chỗ khác.
"Thật xin lỗi, chị dâu nhỏ, chị hãy đến nhìn anh ấy lần cuối đi.".
Ùng ùng —–
Tựa như tiếng sét đánh giữa trời quang, Tô Thiển chỉ cảm thấy dưới chânlảo đảo một cái, nói cái gì chưa nói, trực tiếp té xỉu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-ngoan-nao/2561601/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.