Thức ăn trên bàn như cũ vẫn là những món cô thích, nhưng lúc này lại cảm thấy đó toàn là những món nhiều dầu mở, trong dạ dày, trên dưới sôitrào ùng ục, cảm giác nôn mửa mãnh liệt kéo tới.
“Nôn_____nôn_____.”
Tô Thiển khó chịu che ngực, hướng tolet xông vào.
An Thần vội vàng chạy theo, trong lòng có chút lo lắng, nhất định là côkhông chịu ăn cơm thật tốt, cho nên dạ dày mới bị đau như thế.
“Khụ…khụ_____nôn_____.” Dạ dày cô càng ngày càng co rút mãnh liệt, vốntrong bụng cô cũng chưa hề ăn cái gì, cơ hồ đều đem mật vàng phun ranhưng vẫn cảm thấy muốn ói.
“có phải hay không dạ dày không thoải mái? nói em, em lại không nghe, súc miệng đi, chờ chút dạ dày sẽ đỡ khó chịu hơn”.
Bàn tay của anh dịu dành vỗ nhẹ lên lưng cô, êm ái đến không thể êm ái hơn được nữa.
Tô Thiển cười khổ, cắn răng thật chặt, không lên tiếng, cô mang thai,tại sao cố tình ngay lúc này mang thai. Sớm không đến, muộn không đến,lại đến ngay tại thời điểm cô phát hiện chân tướng sự thật, ông trời,ông nhất định phải trêu người như vậy sao?
“Nhiễm Mạn, cháo lúc chiều ngươi nấu còn không? cho tớ một miếng.” côói tới nổi mệt lả, có chút đói bụng, nhìn những thứ bình thường cô yêuthích lại thấy có chút chán ghét.
Nhiễm Mạn ngẩn người một chút, sau đó liền vội vàng gật đầu: “còn, cònrất nhiều.” Để cô chịu mở miệng ăn chút gì thật không dễ dàng, coi nhưhết cô cũng sẵn sàng chui vô bếp nấu lại một nồi khác.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-ngoan-nao/2561593/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.