Khi An Thần đuổi tới kịp, Tô Thiển đã trở về phòng, người ở góc tường, thở phì phò ngồi ôm đầu gối.
"Bảo bối,em làm sao vậy?" Tiến tới muốn ôm cô lại bị cô đẩy ra.
Cô lạnh lùng đáp: "Anh chạy tới đây làm cái gì vậy, anh muốn, không phải là kết quả như thế này sao?".
Chỉ muốn đem cô đẩy ra xa, điều anh muốn, không phải là cái này sao.
An Thần sửng sốt, dở khóc dở cười, anh lại không phải như vậy, muốn đemcô giữ ở bên cạnh, cô muốn tự do, muốn thoải mái hoạt động, anh thậtvất vả mới nghĩ thông suốt, cô lại mọi cách phản đối.
Người phụ nữ này thật không thể hiểu được? Không trách được Bân Tử nói, phụ nữ là loại động vật khó hiểu nhất trên đời.
"Anh sai lầm rồi có được hay không? Bảo bối, ngoan, đến anh ôm nào.".
Anh dụ dỗ cô, chỉ hy vọng cái này đối với cô sẽ có hiệu quả.
Tô Thiển phản bác: "Anh mới không phải chồng em, em cũng vậy không phải là bảo bối của anh, đừng cùng tôi làm quen.".
Làm sai, sau đó lại nói ngon ngọt, đây không phải là thói quen của anh.
Thấy cô giọng nói của cô khá hơn nhiều, An Thần thừa dịp ôm lấy cô, hung hăng hôn một cái vào cánh môi: "Anh không phải chồng em à, người phụ nữ chết tiệt, em lại muốn ăn đòn phải không?".
Tô Thiển cúi đầu không nói lời nào, ôm lấy cổ anh, ủy khuất chọc chọclồng ngực của anh, cắn chặt môi dưới không dám nhìn vào ánh mắt của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-ngoan-nao/2561519/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.