Edit: Lucy Trần
Beta: Minh Minh
"Tiểu Tô tô!"
Nghe tiếng không thấy người, tiếng gọi này tuyệt đối là miêu tả biểu thái sinh động của Nhiễm Mạn.
Bình tĩnh quay đầu lại, Nhiễm Mạn lắc lắc eo thon hướng Thiên Thiên nhảy tới, đôi giày cao gót bảy phân dẫm trên mặt đất phát ra một âm thanh dễ nghe ba tháp ba tháp.
Tô Thiển khóe mắt kép ra, cúi đầu nhìn bộ giày đế bằng trên người mộtchút, nhất thời cảm thấy mặt đất và bản thân gần nhau đến thế!
"Xin chào An thiếu gia."
Nhìn thấy An Thần, Nhiễm Mạn vẫn rất quy củ, ít nhất mỗi lần đều là cóbộ mặt phớt lờ, thật không nhìn ra đây là cùng một người phụ nữ ngangngược càn rỡ.
An Thần khẽ gật đầu, đối với người phụ nữ khác, anh không có vẻ mặt dư thừa.
“A, Bân Tử của cậu hôm nay sao lại cam lòng để cho cậu đơn độc đi ra gặp ánh mặt trời thế?” Tô Thiển buồn cười trêu ghẹo cô ấy, trong lòng vẫnlà an ủi, ít nhất, đây thực khiến cô vui vẻ.
Tuy nói là chuyện nhà người ta, nhưng mà cô thật đúng là cần cảm ơn Bân Tử một phen.
Nhiễm Mạn hừ nhẹ, lặng lẽ liếc mắt nhìn về phía người đàn ông với khíthế vô cùng mạnh mẽ đứng ở bên kia ư, miệt thị nói: "Đỡ hơn cậu, đến bây giờ cũng còn không có cách người kia quá nửa bước.".
Tô Thiển cao ngạo chợt nhíu mày: "Lão nương tôi nguyện ý.".
Tại sao nhất định phải đẩy ra, cô không nghĩ cứ dính nhau như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-ngoan-nao/2561443/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.