Vạn Dạ liếc mắt nhìn về phía người đàn ông đang cầm một xấp văn kiện,khóe miệng khẽ nhếch. Nếu đã như vậy,có thể làm cho An Thần buông tha Tô Thiển, anh liền cảm thấy đáng giá!
Tô Thiển tính tình ra sao, sợ rằng chỉ có anh hiểu rõ, An Thần dùngphương pháp cực đoan này trả thù, Tô Thiển là cực kì chán ghét.
Nhận lấy văn kiện, bình tĩnh mở nắp bút, soàn soạt kí lên tên mình, đứng lên, bình tĩnh như cũ.
Thậm chí trên mặt có một chút gì đó vui vẻ!
Mọi người kinh ngạc nhìn nhau, giống như chưa từng nhìn thấy tình huống này, có người phá sản mà lại vui vẻ vậy sao?
“Vạn tiên sinh, anh có 6 giờ đồng hồ để giao nộp tòa nhà này, tối nay đúng 6 giờ,tòa án sẽ phong tỏa nó”.
Không dài dòng,Vạn Dạ chính là đi ra khỏi tòa nhà.
Vạn Dạ vẫn cười, anh cảm thấy ánh bình minh đã tới với anh rồi.
Thông báo đơn giản đem tình huống công ty hiện giờ nói lại một lần,không nhìn đến vài nhân viên vì mất việc mà nổi điên,đạp cửa xông rangoài.
Anh cũng không phải người vô tình,dẫu sao những nhân viên này đã đi theo anh khá lâu, nhiều hay ít cũng phải lấy cho họ khoản bồi thường, họ còn trẻ và có năng lực,không ngại không có việc làm cùng cơm ăn.
Lấy ra điện thoại, gọi cho mấy người anh em tốt:” Hôm nay thoải mái uống, tôi mời khách…”
Bành
Vạn Dạ để mạnh chai rượu lên bàn:”Uống!”. Nụ cười trên mặt vẫn không giảm.
Bên cạnh anh, Lỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-ngoan-nao/2561397/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.