Edit: Tiểu mập mạp
Tô Thiển cầm tách cà phê, tay run lên, nhìn Vạn Dạ, khóe mắt kéo ra.
"Thức ăn không tệ lắm, anh còn tưởng rằng em ở một mình sẽ ăn mì ănliền đấy.". Vạn Dạ để cái tách xuống, rơi vào ánh mắt là hai đĩa thứcăn vẫn chưa đụng đến.
Một trứng chiên cà chua, một ớt xanh thịt băm, trong lòng nhói đau, những thứ này, thế nào cùng thật không có dinh dưỡng.
Tô Thiển vội ho một tiếng: "Ở nơi này thứ gì cũng đắt đỏ, có mì ăn liềnđể ăn cũng đã không tệ rồi, biết làm sao được? Cải trắng cũng đã ba đồng một cân, em chỉ là người dân bình thường, chỉ có thể nắm chặt dây lưngquần mà sống qua ngày.".
"Tiểu Thiển, có cần anh hôm nào kéo một xe cải trắng đến cho em?". Nha đầu này, thật sự đáng yêu.
Tô Thiển khoát khoát đầu ngón tay: "Vậy cũng không cần!".
Vạn Dạ đứng lên, đem hai đĩa thức ăn bưng vào phòng bếp, dùng túi nhựabọc lại, rất không khách khí đem bát đũa cũng rửa, Tô Thiển sững sờ đứng ở cửa bếp, có chút rối rắm.
"Nha đầu, anh vẫn chưa có ăn cơm, em có thể hay không nể mặt anh một chút, theo cùng anh ăn cơm?".
Tô Thiển 囧囧 lấy lại tinh thần: "Đương nhiên là em nguyện ý rồi!".
Cùng nhau xuống lầu, mưa bên ngoài cũng chiều lòng người đã ngưng rơi,Vạn Dạ đem túi thức ăn đặt vào rãnh nước trước nhà, một chú chó săn cao ngang người lớn ve vẩy đuôi chạy đến.
Tô Thiển sờ sờ cằm, đi theo ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-ngoan-nao/2561383/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.