Edit: Nhí Boo
Beta: Vân
Nhiễm Mạn ngẩn người, đợi phản ứng kịp Tô Thiển đã ra khỏi khúc quanh,ác ngoan ngoan điên cuồng hét lên: "Tô Thiển, cậu lại chửi xiên chửi xỏchị!!!".
Trở lại chỗ ngồi, tâm tình đã trở nên bình tĩnh thong dong, đơn giảncùng mấy người nói chuyện phiếm, lúc rời đi trời đã tối rồi.
"Tôi tiễn đưa mọi người, đêm hôm khuya khoắt, hai cô bé không an toàn." Vạn Dạ thoáng qua trong mắt một tia ánh sáng.
Tô Thiển còn chưa lên tiếng, điện thoại liền vang lên, xin lỗi cười với anh, nhận điện thoại: "An Thần?".
Vạn Dạ sắc mặt càng thay đổi, ngay sau đó khôi phục tự nhiên.
"Thế nào vẫn chưa trở về? Người phụ nữ, không nghe lời?". An Thần xử lý xong trên tay chuyện, vừa gọi điện thoại, vừa khép lại văn kiện trongtay, mê người đào hoa mắt híp nữa, người giúp việc nói Tô Thiển cònchưa có về nhà.
"Ừ, em mới vừa cơm nước xong, lập tức sẽ trở về, anh làm việc xongchưa?". Nhìn đồng hồ trên tay, Tô Thiển khẽ cau mày: "Bảy giờ, cũngkhông quá muộn.".
An Thần giật giật khóe miệng, trong quan niệm của anh, sau bảy giờ, vợ nên ở cửa nhà chờ chồng về nhà.
Anh đi về hướng đỗ xe, một cước bước lên xe: "Nói địa chỉ cho anh biết, anh tới đón em!".
Giọng điệu của anh nhàn nhạt, ngữ điệu trước sau như một bá đạo cùng cường ngạnh, căn bản không cho cô cơ hội cự tuyệt.
Tô Thiển ngẩn người, gãi gãi tóc mai trên trán: "Ở quán món cay Tứ Xuyên khu Mong Kok*,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-ngoan-nao/2561359/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.