Edit: Ninô
Beta: Vân
"Không cần giải thích, chưa ăn chính là chưa ăn, sau này, ba bữa em phải ăn cơm cùng anh trong phòng giám đốc."
Lạnh lùng tuyên bố cộng thêm ánh mắt nghiêm túc, dường như việc cô phảiăn cơm cùng anh tại đó đã trở thành một nhiệm vụ đương nhiên phải thựchiện.
Tô Thiển cúi đầu, tiếp tục gặm xương.
Ăn cơm xong, Tô Thiển kéo Nhiễm Mạn đi dạo xung quanh.
"Tớ thật hâm mộ cậu, trước kia, tớ cảm thấy, thoát khỏi An Thần cậu sẽsống tốt hơn, nhưng giờ tớ mới nhận ra, trừ An Thần, không ai có thểmang tới hạnh phúc cho cậu."
Hôm qua, sự khẩn trương và sợ hãi của An Thần đều được Nhiễm Mạn thu vào trong mắt, có được một người đàn ông yêu mình như yêu tính mạng họ thìcòn đòi hỏi gì nữa?
Tô Thiển chỉ cười, không đáp, chuyện sau này ai biết trước được đâu. Côvà An Thần cứ thuận theo lẽ tự nhiên là tốt nhất. Trong thâm tâm cô hiểu rõ việc bản thân ở lại bên cạnh An Thần. Nếu không yêu, An Thần có thểđể cô ra đi không?
Trong siêu thị, Tô Thiển và Nhiễm Mạn vơ vét mấy loại thực thẩm linhtinh. Tô Thiển thường cười đùa, nếu một ngày nào Nhiễm Mạn đột nhiênchết đi, cô tuyệt đối sẽ không cảm thấy kỳ lạ. Vì nhất định đó vì ngộđộc thức ăn, cái gì cũng có thể bỏ vô miệng hết.
Nhiễm Mạn cũng luôn cười, cả đời cô chỉ thích có ba thứ: phiếu giảm giá, thức ăn và trai đẹp.
Khi đi ngang qua chỗ bàn bán áo mưa, Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-ngoan-nao/2561285/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.