Chương trước
Chương sau
An Thần quét 1 lượt rồi đưa hết cho Tô Thiển, lúc này anh mới bước tới chỗ bà lão.

"Bây giờ, tôi có thể kiện bà tội lừa gạt, phỉ báng, chỉ cần với tội lừa gạt này, bà có thể được ngồi tù từ 3 đến 10 năm. Bây giờ, bà mún tự mình đi hay là gọi người dẫn bà đi?"

Mặt bà lão trắng bệch ra, vội vàng bò dậy, ão não trốn đi.

Tốc độ nhanh chóng khiến người ta không khỏi chậc.

An Thần lấy ra chi 100 vạn, rồi lôi Tô Thiển đang đứng sững ở đó đi. Hoàn toàn không ngó ngàng gì đám người phía sau đang điên cuồng tranh cướp.

Bên trong biệt thự, Tô Thiển rót cho Nhiễm mạn 1 ly rượu đỏ: "Chuyện nài thật cẩu huyết, uống chút rượu cho ấm đi."

Nhiễm Mạn buộc miệng cười: "Mình thấy người nên được an ủi là bà cụ kia, nhìn mặt cụ tới phút cuối sợ tới mức..."

"Nè, rốt cuộc, cuối cùng cậu và anh ta giả quyết thế nào?" ÁNh mắt Nhiễm Mạn chuyển sang An Thần người đang tập trung vào xử lí giấy tờ.

Hôm nay mới thấy, ấn tượng với anh ta cũng không tệ lắm.

Tô Thiển kéo Nhiễm mạn lại gần: "Hiện giờ, cảm giác của mình với anh ta rất phức tạp, mình cảm thấy sợ, rất sợ..."

Nhiễm Mạn tặng cho cô 1 cái nhìn quái dị: "Đừng làm mất mặt mình."

Tô Thiển chu môi, không nói gì.

"Mình cảm thấy cũng được, dù gì anh ta cũng là đàn ông cực phẩm, điều này không có chút nghi ngờ gì. Không chỉ có vẻ ngoài đẹp tới mức khó tin, anh ta còn có khí chất, lại có xe, có nhà, con gái theo đuổi anh ta phải là cả trăm người, cậu cảm thấy áp lực với anh ta là đìu khó tránh khỏi. Có cần mình giải cứu giúp cậu không? Về phần này, tỷ tỷ sẽ giúp muội khuân giác."

Nhiễm mạn nhấp 1 hớp cà phê, trêu ghẹo Tô Thiển.

Tô Thiển bề ngoài thì cười, nhưng trong lòng không cười: "Vậy thì tốt, tới lúc đó mình sẽ làm tặng cậu tấm bài vị, ngày ngày ở nhà, thắp hương quỳ lạy cậu."

Nhiễm Mạn lại hớp thêm 1 ngụm, lần này khạc ra 1 câu: "Đàn ông thì đầy ra, nhưng ai biết đàn ông bề ngoài ngăn nắp, gọn gàng có phải là tên biến thái, mặt người dạ thú hay không?"

Tô Thiển không khỏi gật đầu theo: "Chân lí."

Cô có vẻ rất tán thành.

Ăn cơm tối xong, Nhiễm Mạn ngượng ngùng rằng cái chất gian ngoan trong đáy mắt An Thần càng ngày nhìu liền nắm ngay túi xách, lưu luyến nói lời từ biệt với TÔ Thiển.

Nhiẽm Mạn zừa đi, Tô Thiển zui zẻ đi tắm rửa. Hiện tại có chết cô cũng không ở 1 mình 1 chỗ với An Thần.

Đáy mắt An Thần thoàng hiện lên tia chán nản, cô gái này lại coi anh là lang sói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.