Chu Chí Viễn bước ra khỏi phòng tắm sau hơn 30 phút ngâm mình trong bồn nước lạnh để hết hẳn phần thuốc còn tồn đọng trong người thì đã nhìn thấy giường ngủ trống trơn, người con gái ấy vậy mà không từ đã biệt.
Anh nhìn lên đồng hồ cũng đã hơn hai giờ sáng, một cô gái ra đường vào giờ này liệu có an toàn?
Nghĩ ngợi một chút anh quyết định mặc lại quần áo ngay ngắn rồi rời khỏi phòng. Xuống đến quầy lễ tân hỏi nhân viên trực đêm thì họ bảo cô gái ấy đã rời đi từ 30 phút trước. Chứng tỏ khi anh bước vào phòng tắm thì cô cũng đã rời đi.
Đứng tại bàn tiếp tân, người đàn ông mang nét mặt suy tư một lúc sau đó quyết định trả phòng rồi cũng rời khỏi khách sạn ngay trong đêm.
Một cuộc gặp gỡ chẳng nằm trong dự tính, nó cứ như định mệnh mà ông trời đã tạo ra. Nhưng cuộc gặp gỡ ấy lại chẳng ai nhìn rõ mặt ai, thứ giúp Chu Chí Viễn ấn tượng chắc có lẽ là hình xăm hồ điệp sau bả vai của người con gái ấy.
Liệu rằng đây là một sai lầm hay phía sau còn một số phận nào khác chưa được mở ra?
----------------
Lâm Nhã Tịnh lang thang trở về căn nhà chật chội nằm một gốc trong khu lao động nghèo, thuộc tầng lớp thấp kém nhất trong cái xã hội phồn vinh này.
Cô mang tấm thân đau nhức, nơi hạ thân như muốn rã rời ra thành từng khúc tựa vào cánh cửa bằng sắt trước nhà.
Suốt đoạn đường trở về, cô cố gắng không để nước mắt tuôn rơi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-ngang-nguoc-cuoi-cung-cung-tim-duoc-em/280889/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.