Đối mặt với người phụ nữ đã từng cay nghiệt, sỉ nhục cô đủ điều, còn hại cô suýt nữa mất mạng, lẽ ra cô phải căm hận và muốn lấy mạng ả ta thì mới phải. Nhưng sao... khi nhìn thấy cô ta quỳ xuống, vừa khóc vừa van xin thì bấy nhiêu tức giận lẫn phẫn uất trong lòng dường như đều tan biến tất cả.
"Chị đứng lên đi."
"Tiểu Tịnh, em định tha thứ cho cô ta sao?"
Nghe thấy Lâm Nhã Tịnh dịu giọng và có xu hướng như sẽ tha thứ cho người đàn bà ấy thì Dương Đình Quân liền lên tiếng ngay, trong khi Chu Chí Viễn vẫn yên lặng đứng bên cạnh.
Anh không nói gì không phải là không quan tâm. Mà anh đang tôn trọng người con gái của mình, dẫu sao người gây ra tội ác cũng là chị em mang cùng dòng máu của Lâm gia với cô. Nếu anh xen vào, Lâm Nhã Khiết chỉ có con đường chết. Nhưng anh tin chắc rằng cô gái của anh không hề muốn tước đi mạng sống của bất cứ ai, huống chi kẻ đó còn mang chung một dòng máu với cô.
Anh biết, bình thường Lâm Nhã Tịnh rất cương nghị và mạnh mẽ. Nhưng thật chất cô lại là đứa con gái yếu lòng. Cái gì mà ân đền oán trả, đối với cô mà nói đó chỉ là những lời nói vui để trêu đùa, chứ cô sẽ chẳng vì điều gì mà tổn hại đến ai. Bây giờ cũng thế, nên anh sẽ im lặng, lắng nghe và tôn trọng quyết định của cô.
Còn sau đó thế nào thì sẽ là chuyện của riêng anh!
"Tôi nói chị đứng lên đi."
Bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-ngang-nguoc-cuoi-cung-cung-tim-duoc-em/1830598/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.