Cánh cổng của ngôi biệt thự Haeven chầm chậm mở ra, từ bên trong dần xuất hiện bóng dáng của ba người đang đi ra. Đối diện với họ cũng là ba người nhưng tình thế lại trái ngược nhau hoàn toàn.
Trong khi Lâm Nhã Tịnh đi phía sau và được hai người vệ sĩ cao to vạm vỡ bảo vệ thì bên phía đối phương, trong tay hai người đàn ông lại đang giữ chặt Lý Nguyệt Kiều, họng súng lạnh lẽo khát máu luôn canh gác bên hông người đàn bà xấu số.
"Tiểu Tịnh, cứu mẹ... trong tay họ có súng...a..."
Lý Nguyệt Kiều hoảng loạn vừa hét hết lời thì đã bị đối phương đấm một phát vào bụng khiến bà gục xuống.
"Mẹ... Các người không được đánh bà ấy!"
Lâm Nhã Tịnh vì quá nóng lòng nên cũng vội vàng chạy lên, đồng thời hai người vệ sĩ bên cạnh cô cũng rút súng nhắm thẳng về phía hai tên nam nhân đối diện.
"Muốn cứu người thì bảo hai con chó săn bên cạnh mày bỏ hết vũ khí xuống."
Tống Lĩnh bậm trợn lên tiếng, cùng lúc lấy ra một con dao bấm kề vào cổ Lý Nguyệt Kiều để cảnh cáo, buộc Lâm Nhã Tịnh phải thỏa hiệp.
"Hai anh bỏ hết vũ khí xuống đất đi."
"Như vậy thì nguy hiểm quá, không được đâu Thiếu phu nhân."
"Tính mạng của mẹ tôi quan trọng hơn, hai người nghe lời tôi mau bỏ vũ khí xuống đi."
"Không được. Chúng tôi đã nhận lệnh là phải bảo vệ Thiếu phu nhân, nếu người xảy ra chuyện gì thì tôi biết ăn nói làm sao với Thiếu gia."
Khổng Dực một mực phản đối. Nhưng cuối cùng ánh mắt kiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-ngang-nguoc-cuoi-cung-cung-tim-duoc-em/1830578/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.