Tôi mơ hồ mở mắt nhìn xung quanh :- Tiểu Hạ , con tỉnh rồi ! - Bà Bách lo lắng
- Mẹ .. Đây là đâu ? - tôi choáng váng
- Đây là bệnh viện .. Em mau nằm nghĩ đi ! - Minh Phong nói nhẹ
Tôi nhíu mày cố nhớ lại và tôi giật mình hốt hoảng :
- Khắc Hàn .. Anh ấy đâu ?
- Cậu ấy bên phòng bên cạnh , yên tâm đi ! Cậu ấy còn hôn mê ! - Minh Hoàng xoa đầu tôi
- Anh cả , em muốn gặp anh ấy ! - tôi giựt mấy kim tiêm trong tay ra đi nhanh qua phòng bên cạnh
Khuôn mặt anh trắng bệch , cả người nhiều chỗ băng bó . Khánh Thiên đang ngồi quan sát anh , tôi bước vào :
- Cô còn tới sao ? Muốn xem anh ấy chết chưa à ! - Khánh Thiên nói châm chọc
- Tôi tới xem anh ấy , mọi người về đi ! Em không sao đâu ! - tôi nhìn Minh Phong nói
- Được ! - Minh Phong đóng cửa lại
Tôi bước đến giường bệnh ngồi xuống ghế nắm lấy tay anh , khuôn mặt anhtrắng như vậy khiến tim tôi khẽ nhói .. Nếu lúc đó tôi không lái xe thìsẽ không có việc này ... Nếu tôi nghe anh thì anh sẽ không như vậy ..Nước mắt chợt rơi ra :
- Cô khóc sao ? Haha... Tôi đang nghi ngờ cô đang thương hại anh ấy vì khuôn mặt đó ! - Khánh Thiên nói lạnh
Bỗng bàn tay anh cử động , tôi ngước mắt lên nhìn anh , đôi mắt anh dần dần mở ra nhìn tôi :
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-muon-tron-toi-sao-mo-di/54711/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.