Một buổi sáng sớm, Tào Đông Minh bị ông cụ Tào vốn muốn ngăn cản anh ra khỏi nhà nhưng khi biết anh muốn đi giúp đỡ Lâm Đại Dung thì ông cụ lần đầu tiên cũng nở nụ cười thật tươi với anh.
Sau khi đến nơi hẹn với Lâm Đại Dung thì anh thấy cô đã đứng ở nơi đó chờ sẵn rồi. Cô mặc chiếc quần jeans màu lam đậm phối hợp áo sơ mi trắng, tóc cột cao thành đuôi ngựa ở phía sau, so với lần đầu gặp gỡ quả thật có cảm giác khác lạ hơn rất nhiều.
Lâm Đại Dung nở nụ cười nhợt nhạt với anh, nụ cười này khiến Tào Đông Minh anh cảm thấy có chút không dễ chịu. Ngàn vạn lần anh không nghĩ tới chính là Lâm Đại Dung không dẫn anh đến tiệm buôn bán hoa mà là đi theo hướng ngược lại.
Trên đường đi, Lâm Đại Dung gặp bất cứ ai cũng đều cúi đầu chào hỏi, từ bà cụ, ông cụ, cũng có người trẻ tuổi, thậm chí có vài người thân thiện còn dừng lại trò chuyện đôi câu với cô, sau đó lại bí mật nhìn người đàn ông bên cạnh cô một chút. Điều này càng khiến trong lòng Tào Đông Minh không chút nào dễ chịu, thậm chí anh còn nhận ra người làm vườn gần đó cứ nhìn anh chằm chằm. Lúc này anh có cảm giác mình giống như bị người khác quan sát và theo dõi một cách khắt khe, chặt chẽ.
Hai người đi rất lâu rồi, cho đến khi Tào Đông Minh cũng không còn kiên nhẫn được nữa, vừa định mở miệng hỏi thì thấy một nơi không hề thú vị chút nào hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-luong-thien-cua-anh/69322/chuong-2-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.