Sáng sớm cô đã dậy trước Vương Cảnh Thần để viết giấy ly hôn, mặc dù mới cưới mà đã ly hôn thì có hơi không hay nhưng đành vậy thôi thời gian có hạn, ai hỏi thì lấy cớ cho qua vậy. Tử Băng mặc một chiếc áo thun xanh cùng chiếc quần bò bó màu trắng, mái tóc đen dài xoăn đuôi xõa xuống trước mặt, phần xương mặt lộ ra trông rất xinh đẹp, mặt cô hình trái xoan nên toát ra vẻ thanh lịch, trẻ trung khó tả. Một tay cầm bút còn tay kia uống cà phê nóng vừa pha.
Một lúc sau, từ phòng Vương Cảnh Thần đi ra trên tay cũng là một tờ giấy ly hôn. Anh bước xuống tầng đã thấy một hình bóng người phụ nữ xinh đẹp ngồi ở sô pha, khi anh nhìn thấy khuôn mặt cô anh đã kinh ngạc và vò nát giấy ly hôn đút vào túi quần rồi xuống nhà. Tại sao lại là cô ấy? Vậy thì mình có thể hỏi xem rốt cuộc cô ấy có phải người con gái lúc trước không.
_ A, Vương tổng ngồi nhanh. Tôi có chuyện muốn bàn với anh.- Tử Băng cười nhìn anh.
_ Đây là hợp đồng ly hôn, tôi biết anh cũng là bị ép mới lấy tôi nên hai ta giải quyết ổn thỏa bằng cách ly hôn như thế nào?- Vương Cảnh Thần vừa ngồi xuống thì cô đã đẩy hợp đồng ly hôn sang chỗ anh.
_ Tôi không đồng ý.- Vương Cảnh thần nhàn nhạt nói. Đúng là không thể mở nổi miệng để hỏi cô ấy.
_ Tại sao?- Tử Băng kinh ngạc hỏi. Chẳng phải hắn ta ghét phụ nữ sao.
_ Bởi vì ba tôi sẽ lấy di nguyện của ông tôi ra để uy hiếp. Chờ đến thời gian qua 1 tháng rồi lấy cớ ly hôn sau cũng không vội.- Vương Cảnh thần trầm mặc nói. Anh chưa thể để cô đi phải tìm cách để hỏi cô.
_ Thôi được vậy chúng ta cứ như vậy trong 1 tháng rồi tính đến chuyện ly hôn sau.- Cô gật đầu đáp ứng. Cũng không vội, ở đây cô cũng có thể tìm anh ấy.
_ Anh chưa ăn sáng, để tôi nấu cho anh một bữa.- Cô nhìn Vương Cảnh Thần nói. Vương Cảnh Thần chỉ gật đầu ngồi đọc báo, cô vào nhà bếp chuẩn bị món ăn.
Một lúc sau, từ bếp chuyền ra một mùi thơm vô cùng quyến rũ khiến Vương Cảnh Thần bụng trống rỗng càng thêm lục đục. Cô bê ra món soup cua rất thơm ngon, màu còn rất đẹp mắt.
_ Tôi không biết anh thích ăn gì nên tự tiện làm, anh ăn thử xem có được không?- Cô đẩy soup đến trước mặt Vương Cảnh Thần.
Vương cảnh thần đặt tờ báo xuống vươn tay nếm thử một thìa soup, vừa vào mồm soup nóng hổi đã tràn ngập trong khoang miệng, hương vị thơm ngon khó cưỡng. Vương cảnh thần bị thu hút tay cầm thìa càng nhanh múc lên, chỉ trong vài phút đĩa soup đã sạch bóng.
_ Có được không?- Cô cười hỏi. Thật ra cô rất tự tin về khả năng nấu ăn của mình nhưng cô muốn biết cảm xúc của anh ta như thế nào.
_ Rất ngon.- Vương Cảnh Thần cười gật đầu. Đây là lần đầu anh có thể cười sáng như vậy, nụ cười vừa nở đã khiến Tử Băng ngơ ngác chốc lát rồi tỉnh.
_ Vậy thì tốt rồi.- Cô gật đầu nói rồi bê bát vào trong rửa, mặt cô đã ửng đỏ mà cô không hề hay biết.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]