Đột nhiên nổi đơn lại xuyên qua tim,Khúc Trì Nghiêu chậm rãi mở miệng: “Cái gì cũng hỏi, muốn sao?”
Trương Cảnh thân mình cứng đờ, nghĩ, hỏi cái gì đây?là muốn đối với mình có trách nhiệm hay là muốn bồi thường phí tổn thất tinh thần?
là bị thua thiệt,có thể muốn chịu thua, lại càng nguyện bị người ta xem thường.
Trong lòng khẳng định là tức giận cam lòng, hôm qua đúng là uống say, nhưng có nghĩa là người đàn ông này cũng uống đền thần trí tỉnh táo,giờ phút này muốn cho bạt tai.
Bất quá, Trương Cảnh cũng rất khắc chế xoa bóp quả đấm,cười đến có chút miễn cưỡng: “Việc này………. Coi như chưa có xảy ra,tất cả mọi người đều là người trưởng thành hết rồi.”
Kỳ quái là Khúc Trì Nghiêu cũng có bất kỳ phản ứng, có thở phào nhòm, cũng có: ‘ vừa vặn, còn tưởng em vẫn còn lẩn quẩn trong lòng đấy ’, chỉ nhìn chăm chằm, chuyên chú đến nỗi Trương Cảnh đọc được trong mắt hai chữ: “Thâm tình”
khí có điểm bị ngưng đọng.
Tâm hồ hồi nhúc nhích, thổi lăng tang mặt hồ nước màu xuân.
Trương canh chịu nỗi ánh mắt nóng rực này,quay đầu muốn nhìn, bỏ lại câu: “em phải làm” liền rời.
Sau lung truyền đến tiếng mặt quần áo, tiếp theo là tát tiếng, đoán chừng là buột dây nịt.
Tiếng bước chân vang lên, người đàn ông tiến đến phía sau lưng.
Trương Cảnh chung thủy dám quay đầu lại. Bất quá, lúc say rượu mất lý trí,nghiêm chỉnh mà, cũng là người bị hại,làm sao lại sợ thành như vây,thế nhưng dám liếc cái.
Khúc Trì Nghiêu đến cửa, thân thể dựa vào cánh cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-hay-doi-anh/43723/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.