Trương Cảnh cả buổi tối cũng tập trung, chỉ nghĩ về chuyện của Khúc Trì Nghiêu.
Khúc ly hôn.
Con Khúc cũng lớn như vậy.
Duyên phận thực là thứ gì đó rất kì diệu, lúc bắt được, lúc đến ko cần tốn sức để nắm lấy. Khi thần tình chiếu đến bạn có muôn ngàn mối tơ dẫn dắt hai người đến với nào, chỉ khi nào bạn làmnó giận, như vậy có lẽ suốt cả cuộc đời này hai người cũng có cơ hội đến gần nhau
Thành phố này lớn lớn,,mười năm, suốt mười năm gặp lại Khúc Trì Nghiêu,cũng phải cố ý lẩn tránh, mà căn bản là có cơ hội,mười năm trước có thể khắc chế bản than quấn lấy người đàn ông có vợ, mười năm sau cũng như vậy dính đến người ly hôn lại còn mang theo con trai bên mình.Nếu lúc trước phải người thứ ba bây giờ cũng làm mẹ kế. là trong sạch, nên vì tình cảm thời niên thiếu mà làm tổn hại đến thanh danh của bản thân.
Nhận giáo dục từ của mẹ Lưu Tố Vân, rất bảo thủ, điều làm cho Trương Cảnh bực bội là vẫn miên man suy nghĩ, rất khó chịu.
thế giới này,có người nhìn trẻ con khóc lóc,vì người ta biết họ già,trở nên khéo léo sỏi đời,cũng có người nhìn phía trước con đường thẳng tắp bằng phẳng mà sầu lo,bởi vì biết về phía trước có những ngã rẽ đợi họ.
Có lẽ chúng ta người khác,có đôi khi cầu xin được, có đôi khi cầu xin được,lại phát ra như lúc trước, có đôi khi bản thân muốn gũi nhưng lại muốn xa cách,bảnthân trở nên đáng thương, cũng làm tổn thương người khác,trong đầu lại thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-hay-doi-anh/43717/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.