Hai giờ rưỡi chiều mới giao ban, còn sớm, trong phòng trực ban đã cóbác sĩ đang ngủ, mặc dù có phòng nghỉ, nhưng cô ngây người suy nghĩ mộthồi, liền trực tiếp ở trên
bàn làm việc nằm sấp, trên mặt rát, trong đầu cũng là trỗng rỗng, cônghĩ mẹ có thể sẽ phản đối, nhưng không hề nghĩ đến sẽ phản ứng kịchliệt như vậy.
Nhưng vào lúc này, điện thoại di động vang lên, cô mở điện thoại,nhưungx dòng chữ sang long lanh đập vào mắt “anh sau khi rời đi, nhà như thế nào?
Trương Cảnh suy nghĩ một chút, nhắn lại cho hắn: Không có việc gì.
Mấy giây sau, tin nhắn lần nữa vang lên: Tiểu Cảnh, chúng ta về sauđường còn rất dài, việc giúp chúng ta có thể ở bên nhau là phải thẳngthắn với nhau.
Một cỗ nước ấm trong lòng phòng nhộn nhạo, bay thẳng hốc mắt, hâm nóngẩm ướt, cô cũng chỉ biết quyết định nói thật: Anh cần phải đoán sao. Mẹ em phản đối.
Lúc này đây tin tức tới thời gian có chút kéo dài: Vậy còn em. Em nghĩ thế nào?
Trương Cảnh không chút nghĩ ngợi liền đánh tin: em sẽ kiên trì.
Lần này tin nhắn trả lời vô cùng mau: Em đang ở đâu?
Trương Cảnh không tiếng động nhếch miệng, đứng dậy hướng cửa phòng làm việc đi đến: Bệnh viện.
Vừa mở cửa ra, bên ngoài đứng không phải là Khúc Trì Nghiêu thì là ai?
Khúc Trì Nghiêu lúc nàỳ đã thay trang phục khi đến nhà cô, mặc một bộquần áo màu đen thoải mái, đầu tóc phân tán, sắc mặt ôn hòa, ánh mắttrầm tĩnh, cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-hay-doi-anh/2365206/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.