“Cái này còn có hiệu ứng từ trường, sau này mỗi ngày đều phải đeo nó đấy, rất có lợi cho sức khỏe của em.”
Trong lòng Hàn Nhi Phương cười đến thâm sâu:" hừ, cái này đúng là đủ đường hoàng, đủ chăm sóc tỉ mỉ."
Lãnh Nhật Nam nói xong thì đứng lên, vừa cầm điện thoại vừa nói:
“Bác Hoàng gọi điện bảo bọn họ mang đồ ngủ cùng đồ lót tới đây.”
“Đêm nay Tứ gia muốn ở lại sao?” Hàn Nhi Phương ra vẻ mừng rỡ, trong lòng lại đột nhiên nhảy lên.
Tên Lãnh Nhật Nam này đã hoàn toàn buông lỏng cảnh giác với cô cho nên mới chuẩn bị ăn cô sao?! Hình như người hầu cố ý chọn thời gian mà tới, khi Hàn Nhi Phương cầm quần áo gõ cửa phòng tắm thì Lãnh Nhật Nam đã tắm xong.
“Vào đi, cửa không khóa.” Lãnh Nhật Nam vừa đáp lời vừa thuận tay lấy một chiếc khăn sạch vây quanh hông.
Hàn Nhi Phương đẩy cửa ra, trông thấy Lãnh Nhật Nam vừa lau tóc vừa đi về phía mình, ngọn đèn chiếu lên những giọt nước chưa khô trên lồng ngực hắn tản ra ánh sáng trong suốt lấp lánh, làn da màu đồng sau khi tắm nước nóng nhìn qua sáng loáng trơn bóng lạ thường, cơ thể tinh tráng ẩn chứa một sức mạnh sục sôi.
Hắn thong dong bình tĩnh đi về phía cô, đưa tay cất bước cũng tản ra một vẻ đẹp dã tính.
Hàn Nhi Phương nhíu mày trong lòng, người đàn ông này trời sinh đã có tư chất làm ngưu lang rồi. (trai bao á @@)
Đây không phải là nghĩa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-em-that-biet-cach-lua-nguoi/2980908/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.