Dù sao cũng đã nửa đêm nên Lý Giai Kỳ không tắm quá lâu, thay một bộ đồ ngủ thoải mái sạch sẽ ra khỏi phòng tắm lúc này cô mới có cảm giác mình thật sự còn đang sống. Hết thảy những chuyện xảy ra tối nay cô chưa bao giờ dám tưởng tượng sẽ có một ngày mình gặp phải vậy mà nó lại xảy ra quá mức bất ngờ.
Đàm Minh Viễn đang nghe điện thoại, không rõ người bên kia nói gì mà thấy sắc mặt anh không được tốt lắm. Vốn là khuôn mặt luôn ung dung thoải mái vậy mà giờ này lại đang âm trầm đáng sợ.
Cúp điện thoại, anh ta có vẻ gặp chuyện khó giải quyết. Đắn đo một lúc cuối cùng cũng quyết định mở lời.
''Có chuyện quan trọng cần tôi phải xử lý nên không thể ở lại chăm sóc lão đại được, cô giúp tôi chăm sóc anh ấy. Cần thứ gì cứ gọi cho quản gia Quách, tôi sẽ dặn dò bà ta.''
''Ừm, anh có việc cứ đi trước. Tôi sẽ chăm sóc anh ta.''
''Từ lúc phẫu thuật xong đến giờ cũng gần một giờ rồi, anh ấy sẽ lên cơn sốt cao. Cô tuyệt đối không được cho anh ấy uống thuốc hạ sốt hay dùng bất cứ loại thuốc gì, chỉ được phép chườm mát hạ nhiệt thôi. Nhiệt kế tôi đã để ở tủ đầu giường rồi.'' Đàm Minh Viễn nghiêm túc dặn dò.
''Tại sao không cho uống thuốc hạ sốt, uống thuốc chẳng phải sẽ mau hạ sốt hơn sao?'' Lý Giai Kỳ khó hiểu hỏi lại.
''Lão đại không phải không ăn thuốc tê mà thực tế là anh ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-em-phai-ket-hon/2687802/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.