Một ngày tất bật với công việc trang trí nhà cửa và chuẩn bị quà cho các con cùng với sự việc đêm qua khiến Lý Giai Kỳ có chút mệt mỏi.
Công đoạn trang trí cây thông Noel đã hoàn tất, quà cho từng đứa cũng đã được bí mật giấu đi chờ bọn chúng đi ngủ mới mang ra để vào chiếc tất của mỗi đứa.
''Ai da! Dì quên không mua táo rồi. Giáng sinh không thể thiếu được.''
Phương Vi vừa nói vừa định mặc thêm áo khoác ra ngoài mua táo thì bị Lý Giai Kỳ ngăn lại.
''Để con đi mua, dì cứ ở nhà đi ạ.''
Nói rồi cô mặc thêm áo khoác rồi chạy đi mua. Cách khu nhà cô ở không xa có một siêu thị tư nhân, giờ này chắc là còn mở cửa. Đêm Giáng sinh không thể thiếu ''quả bình an'' được.
(Chú thích một xíu: Trong tiếng Trung, quả táo được phát âm là “Píng guǒ”, đồng âm với chữ Bình trong từ đêm Bình An (Píng'ān yè). Vì thế, người Trung Quốc đã nghĩ ra cách gửi tặng nhau những quả táo (hay còn gọi là quả bình an - Píng'ān guǒ) thay cho lời chúc bình an, hạnh phúc đến những người thân yêu.)
Đúng là ngày lễ, nhà nào cũng phải mua táo cho nên giá tăng lên mấy lần. Lý Giai Kỳ mua mấy cân táo mà thiếu điều muốn khóc, đắt mà vẫn phải mua là cái cảm giác không hề dễ chịu.
Lúc về đến dưới tiểu khu, một chiếc xe không thể quen thuộc hơn đang đỗ ở gần đó. Dù đã nhận ra nhưng cô vẫn làm như không thấy rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-em-phai-ket-hon/2687742/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.