Ngô Việt Bân chạy trốn rồi, bên ngoài chỉ còn Lý Giai Kỳ và hai người Âu Dương Hào Kiện cùng Mạc Văn Bác, Trầm Thiên Phong phải đi xử lý tên họ Ngô vì dám ôm Lý Giai Kỳ.
''Những năm này cô chịu nhiều vất vả rồi.'' Mạc Văn Bác vỗ vào mu bàn tay của cô, lời anh nói vừa là động viên cũng vừa là cảm kích cô đã vượt qua mọi chuyện để sinh và nuôi lớn sáu bánh bao nhỏ.
Sáu bánh bao nhỏ đang giúp người hầu gắn bóng bay trong nhà, vừa làm vừa nô đùa với nhau. Gia Khang cướp quả bóng trong tay của Gia Hân rồi chạy đi làm cô bé cũng co chân đuổi theo. Hai anh em đuổi theo nhau chạy về phía mẹ, Gia Khang vì không chú ý đã đâm vào người của Âu Dương Hào Kiện.
''Không sao chứ?'' Âu Dương Hào Kiện cúi xuống đỡ cậu bé vừa đâm vào người mình cũng là muốn xem con của lão đại nhà mình trông như thế nào: ''Aaaa! Sao lại thế này?''
Đột nhiên Âu Dương Hào Kiện kêu lên làm cho mọi người đều giật mình không biết anh xảy ra chuyện gì, Trầm Thiên Phong và Ngô Việt Bân cũng từ bên trong chạy xa xem có chuyện gì.
''Họ Âu Dương kia, xảy ra chuyện gì mà hét toáng lên thế?'' Ngô Việt Bân vẫn còn đang nhai chóp chép thứ gì đó trong miệng hớt hải chạy ra ngoài, để ý kỹ thì sẽ thấy anh ta thở phào một cái.
Trầm Thiên Phong đi phía sau Ngô Việt Bân, mặt anh đang rất là âm u, lời nói ra cũng không có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-em-phai-ket-hon/2687686/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.