Đối với đề nghị phải nói là hết sức hoang đường của Trầm Thiên Phong thì dĩ nhiên là Lý Giai Kỳ sẽ không đồng ý nhưng còn chưa kịp mở miệng thì một âm thanh hơi hơi bất ổn vang lên.
Ọc ọc ọc ọc!
Cái âm thanh quen thuộc này vậy mà lại phát ra từ bụng của Trầm Thiên Phong, anh cũng xấu hổ ho khụ khụ mấy tiếng.
''Bụng anh có vấn đề sao?''
Trầm Thiên Phong vốn ban đầu còn hơi xấu hổ nhưng lại nghĩ đây là cái cớ để ở lại nên cũng mặt dày hơn trưng ra bộ mặt đáng thương.
''Họp xong là tôi đến đây luôn nên chưa có thời gian ăn cơm.''
Nhìn đồng hồ cũng đã gần mười giờ tối vậy mà anh vẫn còn chưa ăn gì, sáng mai lại phải đi sớm, nếu cứ như vậy thì sức khỏe làm sao chịu nổi.
''Vậy anh còn không mau nói Tiểu Dương chuẩn bị đồ ăn.''
''Tiểu Dương bận việc khác rồi nên không đi cùng tôi, tôi tự mình lái xe đến đây.''
Ý của anh đã quá rõ ràng, người của anh đều bận hết rồi, hiện tại anh chỉ có một mình mà thôi rất là đáng thương. Lý Giai Kỳ muốn nói anh mau ra ngoài ăn tối nhưng nhìn thấy dáng vẻ mệt mỏi của anh thì cô lại không nỡ.
''Trong nhà vẫn còn ít đồ ăn, anh chờ một chút tôi nấu cho anh.''
Trầm Thiên Phong như mở cờ trong bụng nhưng vẫn làm ra dáng vẻ áy náy: ''Không cần đâu, em mệt thì cứ đi nghỉ đi, tôi mượn sô pha nhà em nghỉ ngơi một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-em-phai-ket-hon/2687681/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.