Lý Giai Kỳ ôm lấy cổ Trầm Thiên Phong, cô thậm chí còn tì cằm lên vai anh. Những hơi thở ấm áp của cô phả vào cổ khiến Trầm Thiên Phong cảm thấy như có ma lực làm anh cảm thấy cả người nóng ran.
Trầm Thiên Phong vững vàng cõng Lý Giai Kỳ trên lưng, đã rất lâu rồi cô mới cảm nhận được cái cảm giác được tựa vào một tấm lưng vững chắc, mang đến cảm giác an toàn cho cô.
''Anh là người đàn ông thứ hai cõng tôi sau sư phụ. Lúc nhỏ tôi từng ao ước được ba cõng trên lưng nhưng không thể được, sau này sư phụ biết chuyện thì rất thường xuyên cõng tôi.''
''Sau này, chỉ cần em muốn, lúc nào tôi cũng có thể cõng em.''
''Vậy thì không cần đâu. Hiện tại tôi có anh trai, phải kêu anh ấy cõng bù cho quãng thời gian anh ấy không ở cùng tôi.''
Mặt Trầm Thiên Phong đen lại, đến bao giờ thì người mà cô nghĩ đến đầu tiên là anh cơ chứ: ''Tôi và sư phụ em, ai cõng em tốt hơn?''
''Cõng mà cũng có tốt hơn sao?'' Lý Giai Kỳ ngạc nhiên.
''Đương nhiên.''
Lý Giai Kỳ cẩn thận ngẫm nghĩ một lát rồi lại nhìn nhìn lưng của Trầm Thiên Phong một hồi: ''Lúc nhỏ được sư phụ cõng cảm thấy lưng của ông thật rộng, bây giờ lớn chừng này rồi mà lưng của anh cũng cho tôi cảm giác như lúc sư phụ cõng. Chắc là anh cõng tốt hơn một chút, lưng anh rộng, rất thoải mái.''
Câu trả lời này đương nhiên là rất hợp ý của Trầm Thiên Phong,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-em-phai-ket-hon/2687668/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.