Buổi chiều hôm ấy, Aurelia có buổi chụp hình cho nhãn hàng vì thế đã rời nhà từ sớm và tận tối muộn mới trở về. Lúc cả nhà ngồi ăn cơm tối, sáu bánh bao nhỏ giống như trút được gánh nặng vậy, Lý Giai Kỳ cảm thấy sáu bé con hoạt bát và tự nhiên hơn buổi sáng rất nhiều.
''Mẹ ơi! Con sợ cô Aurelia đấy, cô ấy luôn nhìn con rất hung dữ.'' Gia An ủy khuất nói với mẹ.
Lý Giai Kỳ sửng sốt trước lời nói của con gái bởi vì thời gian mà sáu bánh bao nhỏ gặp mặt cũng như tiếp xúc với Aurelia là không nhiều vậy mà cô ta lại để lại ấn tượng không tốt trong mắt bọn trẻ.
''Tối hôm qua lúc gặp cô ấy, cô ấy đã nói con là con hoang. Con hoang là gì hả mẹ?'' Gia Minh vừa gãi cái bụng tròn vo vừa hỏi.
Lần này thì không chỉ Lý Giai Kỳ mà ngay cả Trầm Thiên Phong cũng sa sầm mặt lại. Hai người thật không thể ngờ được ở sau lưng mình Aurelia lại nói như vậy với sáu bánh bao nhỏ.
''Hôm qua cô ấy mặc chiếc váy rất đẹp, con thấy vậy nên đã đến gần hơn để ngắm chiếc váy nhưng cô ấy đã đẩy con ngã còn nói thứ thấp hèn như con không được lại gần cô ấy. Tay của con vẫn còn đau đây.'' Gia Ý xoè bàn tay trái ra, ở trong lòng bàn tay có một vệt xước đã kết vảy nhưng vẫn còn có chút đỏ.
''Tại sao không nói với mẹ sớm hơn? Có đau lắm không?'' Lý Giai Kỳ vội vàng kéo tay cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-em-phai-ket-hon/2687660/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.