Lý Giai Kỳ từ từ mở mắt ra, cảm giác ân ẩn đau ở gáy vẫn còn, nhớ lại những việc xảy ra ở hầm đỗ xe là cô lại giận run người.
''A! Mẹ đã tỉnh lại rồi.''
Vừa mới quay ra nhìn, Lý Giai Kỳ bị năm khuôn mặt tròn tròn trắng trắng như chiếc bánh bao làm cho giật mình. Năm bánh bao nhỏ chụm đầu với nhau nhìn chằm chằm vào mẹ của mình, đôi mắt đen mở to, chớp chớp liên tục.
''Được rồi! Được rồi! Các con đừng có chớp nữa.''
''Mẹ ơi! Mẹ hết ốm rồi hả?'' Gia Minh lấy bàn tay mập mạp của mình để lên trán của mẹ, cậu bé muốn kiểm tra nhiệt độ cho mẹ.
''Mẹ không bị ốm. Tại sao các con lại ở đây?''
''Ba nói mẹ bị ốm muốn gặp chúng con nên đưa chúng con đến đây ạ?'' Gia Hân thành thật trả lời.
Lý Giai Kỳ lập tức rời mắt khỏi bọn trẻ, cô hung dữ trừng mắt lườm Trầm Thiên Phong đang đứng cách giường bệnh không xa. Trầm Thiên Phong chột dạ, lấy tay xoa xoa chóp mũi, tính cách của cô quả thật rất bướng bỉnh chỉ có thể dùng bọn trẻ giữ chân cô lại.
''An An bị ốm, mẹ cũng bị ốm. Con ghét bị ốm.'' Gia Khang tức giận giậm chân bình bịch.
''Mẹ đã khoẻ rồi. Các con đã gặp An An chưa?'' Lý Giai Kỳ vuốt tóc Gia Khang, nhẹ nhàng an ủi.
''Vừa nãy chúng con tới thì chị An An đã ngủ rồi nên chưa có gặp.'' Gia Khôi trả lời.
Vừa nghe thấy bé Gia An lại ngủ, Lý Giai Kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-em-phai-ket-hon/2687657/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.