Bởi vì lời dặn dò của bác sĩ cho nên Lý Giai Kỳ đành phải nằm yên trên giường thế nhưng lúc này thì cô không thể nhịn được nữa. Lý Giai Kỳ loay hoay chống cơ thể ngồi dậy nhưng đầu vẫn thấy còn choáng váng nên suýt nữa ngã xuống may mà Trầm Thiên Phong đúng lúc ở ngoài vào đỡ được cô.
''Bác sĩ dặn em phải nằm yên, vừa rồi tôi không vào kịp thì em đã ngã rồi.''
''Tôi muốn đi vệ sinh, nhịn không nổi nữa rồi.'' Lý Giai Kỳ ngại ngùng, lí nhí trả lời.
Trầm Thiên Phong bây giờ mới sực nhớ ra, quả thật là từ lúc vào bệnh viện đến giờ cô vẫn chưa đi vệ sinh lần nào, xem ra là anh quá lơ là rồi. Anh cúi người xuống, luồn tay rồi dùng lực bế bổng Lý Giai Kỳ lên làm cô sợ đến mức kinh hô ra tiếng.
''A! Anh làm gì vậy?''
''Em vẫn còn choáng đầu, để tôi đưa em đi.''
''Thả tôi xuống đi, anh còn đang bị thương. Đừng làm vết thương bị rách ra.'' Lý Giai Kỳ biết rõ thể chất đặc biệt của Trầm Thiên Phong nên cô rất sợ anh vì bế cô mà làm vết thương nghiêm trọng hơn.
''Vết thương đã được Việt Bân bôi thuốc vả lại em cũng không nặng.''
Trầm Thiên Phong bế Lý Giai Kỳ vào nhà vệ sinh, sau khi đặt cô đứng vững vàng bên cạnh bồn cầu anh mới ra ngoài rồi cẩn thận đóng cửa lại.
''Tôi chờ ở ngoài, xong thì gọi tôi.''
Lý Giai Kỳ đã nhịn đến giới hạn nên cũng không còn đủ lí trí mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-em-phai-ket-hon/2687654/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.