Bởi vì quần áo trên người của Lý Giai Kỳ đã ướt hết cho nên dù đã khoác thêm chiếc áo khoác của Trầm Thiên Phong nhưng người cô vẫn run lên từng đợt vì lạnh. Biết rõ tính khí của Lý Giai Kỳ cho nên anh bảo Tiểu Dương về Hải Thiên Đế Cung mang quần áo của cô cũng như bọn trẻ để họ thay, những bảo mẫu thì đã được thay sang đồ bệnh nhân.
''Tất cả bệnh nhân đều đã được cấp cứu xong, riêng cháu nhỏ bị đốt nhiều nhất còn chưa tỉnh lại, những người khác đã không còn gì đáng ngại.'' Các bác sĩ cứu chữa cho mọi người đã xong việc, một vị bác sĩ trung tuổi lên tiếng thông báo cho Trầm Thiên Phong và Lý Giai Kỳ.
''Thằng bé....thằng bé khi nào sẽ tỉnh lại?'' Lý Giai Kỳ vừa khóc thút thít vừa hỏi.
''Khoảng một vài giờ đồng hồ nữa, hiện chúng tôi đang dùng thuốc giảm đau tiêu sưng cho cháu bé để cháu bé cảm thấy dễ chịu, vài giờ nữa sẽ ổn định hơn.''
''Cảm ơn bác sĩ.''
''Là trách nhiệm của chúng tôi mà thôi nhưng vị phu nhân này, xin nhắc nhở phu nhân mau chóng thay ra đồ ướt trước khi gặp mặt những bệnh nhân khác.''
Trầm Thiên Phong ở bên cạnh âm thầm giơ ngón tay cái lên với bác sĩ vì ông ta đã hiểu được động tác nháy mắt ra hiệu của anh.
Bác sĩ đã có lời nhắc nhở, Lý Giai Kỳ đương nhiên sẽ không chậm trễ mà mau chóng thay ra đồ ướt. Trầm Thiên Phong đưa cô vào một phòng nghỉ sau đó đưa đồ sạch mà Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-em-phai-ket-hon/2687651/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.