Chiếc xe bắt đầu nổ máy rời khỏi công xưởng bỏ hoang. Lý Giai Kỳ bị trói tay ra đằng sau nên không thể tự cởi trói được. Trong lòng Lý Giai Kỳ có vô vàn thắc mắc cần phải giải đáp và người có thể trả lời cho những thắc mắc đó đang có mặt ở đây.
Lý Giai Kỳ co chân, dùng hết sức đạp mạnh một cú vào bả vai của Aurelia đang nằm bất động. Có lẽ là cú đạp đã khiến cô ta thấy đau và tỉnh lại, đôi mắt run run mở ra nhưng lại chẳng thể nhìn thấy thứ gì bởi xung quanh là một màn tối đen.
Lý Giai Kỳ cố gắng dịch chuyển người đến gần Aurelia sau đó hơi nghiêng người, dùng tay đã bị trói bóc băng dính trên miệng cô ta ra.
''Đây...đây là đâu? Ai đang ở đó?''
Lý Giai Kỳ bị bịt miệng nên đương nhiên không thể trả lời câu hỏi của Aurelia, cô chỉ có thể ưm ưm ra hiệu cho cô ta.
Aurelia lúc này cũng đã quen với bóng tối, cô ta lờ mờ nhìn thấy mô người đang bị trói và bịt miệng. Như ý thức được người nọ muốn nói chuyện với mình cho nên Aurelia cố gắng nhích cơ thể đầy vết thương đến sát gần người nọ rồi dùng tay tháo băng dính ở miệng ra cho người đó.
Băng dính trên miệng được tháo bỏ, Lý Giai Kỳ rốt cuộc cũng có thể nói chuyện: ''Aurelia! Tại sao cô lại có mặt trong công xưởng bỏ hoang kia? Hơn mười ngày qua rốt cuộc cô đã đi đâu?''
Nghe thấy giọng nói của Lý Giai Kỳ, Aurelia cũng rất là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-em-phai-ket-hon/2687646/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.