Nhược Khê được Chấn Kiệt đưa vào phòng ngủ nghỉ ngơi. Cổ họng vẫn còn chút đau rát vì bị viêm, nó khiến Nhược Khê khó chịu vô cùng. Càng khó chịu hơn là về việc không thể nói được, cứ như người bị câm vậy
"Chị thấy trong người sao rồi ? Sáng nay chị làm em đứng tim thật đấy" - Chấn Kiệt kể lể
Nhược Khê vì không thể nói nên chỉ đành nở nụ cười tươi rói như muốn biểu đạt rằng bản thân không sao nhưng tay lại chỉ vào cổ họng với gương mặt có chút mếu máo như lại muốn nói cổ họng của cô vẫn còn đau. Chấn Kiệt chỉ nhẹ nhàng nói
"Ý chị là cổ họng còn đau đúng không ? Đúng là mới đầu sẽ cảm thấy như vậy vì nó đang bị viêm và sưng mà nhưng vài ngày chịu khó uống thuốc và nghỉ ngơi thì lại bình thường thôi"
Nếu không nhờ đặc điểm chung là đôi mắt đặc biệt tuyệt đẹp thì ai mà ngờ được Chấn Kiệt và Dạ Minh Triết là hai anh em ruột chứ bởi tính cách và phong cách hoàn toàn khác nhau. Chấn Kiệt thì nhìn hiền lành và có vẻ thật thà, dễ mến lẫn dễ gần còn riêng Dạ Minh Triết lại toát ra mồn một sự lạnh lùng, vừa khó gần lại còn hay khó chịu, gắt gỏng với bất kì lí do nào. Chấn Kiệt bỗng lại gần gương mặt xinh đẹp của Nhược Khê mà tự tấm tắt
"Em phải công nhận rằng chị khá giống người mẹ quá cố của anh Minh Triết thật đấy, đặc biệt là gương mặt, nhưng mà chắc không phải đâu, chỉ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-em-la-duy-nhat/3624352/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.