10h 30 tối, màn trời phía dưới, mọi âm thanh đều yên tĩnh.
Triển Du vốn đang nằm co người bên cửasổ nhắm mắt dưỡng thần như đã nhận ra gì đó, đột nhiên lẳng lặng mở rộng tầm mắt, quay đầu lại nhìn chằm chằm ra cửa, đôi mắt đen láy không gợnsóng kia cất giấu một vẻ khẩn trương cùng hưng phấn.
Một giây sau, cửa phòng đóng chặt đột nhiên mở ra, một người cao lớn mạnh mẽ kiên cường xuất hiện ở cửa ra vào.
Trong mắt Triển Du hiện lên vẻ kinh ngạc, tự mình bước đến chỗ người đàn ông kia, nhẹ nhàng gọi một tiếng: “Nam Khôn…”
Mặc dù nét mặt cô tỏ ra rất bình tĩnh, nhưng mà hơi giọng nói run rẩy lại tiết lộ trong lòng cô có điều lo lắng.
Người đến không phải là người cô dự tính, nhưng lại là người cô muốn gặp nhất.
Ngày đó nghe tin Nam Khôn chết đi côkhông tin, nhưng trong lòng thật ra cũng không nắm chắc lắm, mấy ngàynay trên nét mặt cô mặc dù giả bộ rất bình tĩnh, nhưng có trời mới biếttrong lòng cô có bao nhiêu sốt ruột lo lắng, cho đến lúc này thật sựthấy người cuối cùng cô mới như trút được gáng nặng mà thở phào nhẹnhõm.
Bước chân của Nam Khôn đặc biệt lớn, trong nháy mắt đã đi tới trước mặt Triển Du.
Sau đó Triển Du mới vừa giãy giụa đứnglên thì đã bị dùng tay kéo vào trong lòng, tiếng tim đập loạn nhịp cáchmột lớp quần áo vang lên lên tai Triển Du, làm cho cô cảm thấy trái timmình đã cùng chung nhịp đập với Nam Khôn, nhịp nhàng mà rung động.
“Rời khỏi đây trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-em-khong-ngoan/4655/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.