Trước bình minh là thời khắc tối nhất,cả đất trời đều bị bao phủ bởi một màu đen mà đưa bàn tay ra cũng khôngnhìn thấy năm đầu ngón tay, khắp nơi chỉ còn một mảnh yên tĩnh.
Chiến Cát thay lốp xe rồi rời đi, xe lại không chạy được.
Triển Du cơ hồ nghe thấy có tiếng người phía sau, trong nháy mắt ghìm súng nhảy xuống xe chạy về phía Đổng Kiêu.
Khoảng cách trăm mét, cô bước đi rất cẩn thận, trong ánh đèn đường mông lung tỏa sáng bốn phía, tai nghe támhướng, không bỏ qua bất kì một động tĩnh nhỏ cùng điểm lạ thường nào,nhưng mà trong thời gian ngắn như vậy, Đổng Kiêu cùng Chiến Cát từtrước đến nay thân thủ vẫn rất nhanh nhẹn lại cùng nhau mất tích, biếnmất yên lặng không một tiếng động, đúng là khiến cho người ta không thểtưởng tượng nổi.
Triển Du không lên tiếng gọi ai, chỉlặng lẽ nhấn nút liên lạc khẩn cấp trên đồng hồ, bước chân rơi trên mặtđất không tạo ra tiếng vang nào.
Âm thanh tích tích vang lên trong rừng cây cách đó năm thước, ánh sáng đỏ lóe lên.
Triển Du chỉ do dự trong vài giây thì một viên đạn gây mê trong phút chốc đã bay thẳng vào lưng cô.
Nguy hiểm đến đột ngột, ánh mắt Triển Du trở nên lạnh lùng, thoăn thoắt nghiêng người, khó khăn lắm mới thoátkhỏi đòn đánh lén của địch, đang định giơ súng lên bắn, kết quả còn chưa bóp cò thì phía sau lưng truyền đến một cơn đau, ngay sau đó tất cả cảm quan của cô đều mất đi tri giác.
Trước khi thân thể sắp ngã trên mặt đất lại lọt vao một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-em-khong-ngoan/4653/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.