Chương trước
Chương sau
Châu ngọc vờn quanh, rượu thơm món ngon.
Nhìn chung mà nói thì bữa tiệc trưa kiađược xem như là thuận lợi, hiếm khi yêu nghiệt gây chuyện Thanh Mộc cũng an phận thủ thường một lúc như vậy.
Buổi chiều Nam Khôn và Simon đến căn cứ vũ khí họp.
Thanh Mộc không đi theo, Simon phái cô ta cùng một người tâm phúc khác của lão đến thành phố G làm việc.
Cụ thể là chuyện gì thì Simon không nói, tất nhiên cũng không ai hỏi đến, về phần có thể tra ra hay không thìkhông cần phải nói.
Tiết trời đang vào giữa thu, bầu trời bao la xanh thẳm có vài áng mây phiêu đãng, ánh nắng ấm áp.
Triển Du nằm ngủ gật dưới dàn cây nhotrong vườn hoa, gò má trắng nõn chìm trong màu vàng kim của ánh nắng,xinh đẹp thuần khiết như phù dung trong nước.
Đậu Đậu ghé vào lòng cô ngáy o o, nhìn từ xa hoàn toàn là hình ảnh người và chó đang ngủ say.
Cũng không biết qua bao lâu bên tai nghe thấy một âm thanh rất nhỏ, Triển Du ngủ không sâu tỉnh giấc ngay.
Sau khi lẳng lặng cảm nhận động tĩnhxung quanh, cô chậm rãi mở mắt ra, vô cùng tự nhiên duỗi lưng một cái,sau đó mới không nhanh không chậm nhặt quyển sách tiếng Pháp rơi trênmặt đất, tiếp tục “hành trình học tiếng Pháp” của cô.
Hình như hiện giờ Nam Khôn rất tin tưởng cô, bình thường cô ở một mình cũng không còn vệ sĩ đi theo giám sát,nhưng cho dù là thế lúc liên lạc với Mục Hàn và Hình Thiên cô cũng không dám xem thường, mỗi một lần đều ngụy trang, lần này cũng không ngoạilệ.
Sau khi nhận được tín hiệu, trong tai nghe truyền đến giọng nói hả hê của Hình Thiên: “Đồng chí Triển Du nghe nói gần đây vận đào hoa của em đang nở rộ, thế nào,cảm giác trái chen chúc phải vuốt ve có sướng không?”
“Sướng đến nỗi thần kinh em sắp nứt ra rồi đây.” Triển Du mặt mày khổ sở, “Thanh Mộc kia là một kẻ điên, lên cơn khùng trước mặt ai thì không nói, hômnay còn nói muốn dẫn em cao chạy xa bay, hai người nhanh nghĩ cách làmcho cô ta yên tĩnh một chút đi, em sắp không chịu nổi nữa rồi.”
Hình Thiên vui mừng: “Hiếm khi ngườita dành cho em tình cảm thắm thiết như vậy, vừa có bản lĩnh lại xinhđẹp, em cứ giữ mà sung vào trong hậu cung đi.”
“Chết tiệt! Đừng nói chuyện vớ vẩn nữa, anh thích thì anh đi mà làm.”
Chuyện Thanh Mộc bắt được cơ hội là ănđậu hũ của cô cũng chẳng còn hơi mà nói, nhưng cô ta trời sinh đã nổiloạn, không biết lúc nào cô ta sẽ nổi điên, khi làm việc hoàn toàn không tuân theo quy tắc nào, hơn nữa giữa cô ta và Aki thật sự còn rất nhiềubí mật không ai biết. Tỷ như hôm nay cô ta tặng con chó kia, nếu khôngcó Mục Hàn nhắc nhở kịp thời thì lúc ấy đã lộ rồi, cứ tiếp tục như vậyquá nguy hiểm.
Hình Thiên cố gắng nhịn cười: “Anh cũng muốn nhưng không phải là không có cơ hội đấy sao.”
Triển Du không nhịn được nói: “Biến mau, đừng nói vớ vẩn với em nữa, cuối cùng lão đại muốn thế nào?”
“Thật ra thì…” Hình Thiên kéo dài giọng nói, “Nếu không có gì bất ngờ xảy ra hôm nay hẳn là cô ta sẽ không thể về được.”
Triển Du hơi kinh ngạc: “Các anh muốn phái người đi giết cô ta?”
Hình Thiên khinh thường: “Biện phápđể cô ta “câm miệng” còn rất nhiều, cần gì phải huy động nhân lực nhưvậy, biện pháp xử lí đơn giản nhất là mượn đao giết người. Không cầngiết chết, chỉ cần làm cho cô ta không có cơ hội gây ảnh hưởng xấu đếnchúng ta là được rồi.”
Mấy năm nay Thanh Mộc giúp Simon và Rini làm nhiều chuyện thương thiên hại lí như vậy, kẻ thù cũng có thể hơnmột doanh trại, chỉ là kẻ thù ở nước Z cũng đủ để cô ta chết vài lần,bọn họ chỉ cần động ngón tay tiết lộ hành tung của cô ta ra ngoài làđược.
Bớt được một việc như vậy, mà lại còn không khiến cho Nam Khôn và Simon không hoài nghi.
Thông minh như Triển Du, Hình Thiên nhắc nhở một chút cô đã lập tức hiểu ra nhưng lại chợt lo lắng một chút: “Thân thủ của Thanh Mộc tốt như vậy, ngộ nhỡ những người kia không bắt được cô ta, chẳng phải đã đánh rắn động cỏ sao?”
Hình Thiên đã tính trước nói: “Theoanh biết ở thành phố G lão đại của Mã Tam Gia chính là bị cô ta giếtchết, thù giết cha không đội trời chung. Thanh Mộc có lợi hại nhưng dầugì Mã Tam Gia cũng là ác bá một phương, có thế nào thì rồng mạnh cũngkhông đè nổi động rắn, huống chi còn có những kẻ thù khác đang chờ côta.”
Triển Du cũng yên tâm phần nào, hoài nghi nói: “Các anh đã sớm tiết lộ hành tung của cô ta rồi sao?”
Bằng không những tên kia làm có chuẩn bị kịp?
“Đúng thế, từ lúc em nói cô ta đến Xích Thủy cùng Simon thì bọn anh đã bắt đầu chuẩn bị.”
Đương nhiên là Triển Du quy hết công lao lên đầu Mục Hàn, khen ngợi: “Vẫn là lão đại lợi hại, lần nào cũng biết phòn ngừa chu đáo.”
“Thôi đi! Đồng chí Triển Du, lòng của em sao lại lệch rõ ràng thế hả, lệch đến Thái Bình Dương mất rồi, rõràng là anh đã nghĩ ra mấu chốt mà.”
Triển Du kinh ngạc, lập tức nói: “Ặc, biện pháp xử lí này đúng là cái loại tuyệt tử tuyệt tôn như anh mới có thể nghĩ ra.”
Hình Thiên: “….”
Trong cuộc họp buổi chiều, bộ phận phụtrách nghiên cứu vũ khí cùng vào chuyên gia Simon dẫn đến đang ở trongphòng hôp thảo luận về những tài liệu liên quan đến loại súng laserBlack Hawk 4,0. Sau khi họp xong Nam Khôn mời Simon đến phòng làm việccủa mình, bàn bạc về đơn đặt hàng với lão, cũng không vội vã kí hợp đồng với Simon, càng không thúc giục lão giao tiền đặt cọc, chỉ bóng gió vềPhilippines, những hành động của chính phủ Myanmar (bởi vì Simon mua vũkhí dưới ngọn cờ giúp Philippines cùng chính phủ Myanmar chống lại quânđồng minh)
Simon trả lời cẩn thận, người không biết nội tình căn bản sẽ không nhận ra sơ hở. Lúc này trong văn phòng chỉ có hai người bọn họ, Nam Khôn đang nghe điện thoại, đoán chừng đối phươnglà một viên chức trong cục công an – Nam Khôn đang nói chuyện với ngườiđó về chuyện cư trú của Triển Du.
Simon vuốt cằm, đôi mắt xếch lười biếng nhắm lại, nhàn nhã ngồi vịn tay trên ghế, không biết đang suy nghĩ gì.
Hai phút sau, Nam Khôn cúp điện thoại, khóe miệng Simon nhếch lên thành một nụ cười đầy ẩn ý: “Xem ra Aki rất được cậu yêu mến.”
Đuôi chân mày của Nam Khôn giật giật, cũng không trực tiếp thừa nhận, chỉ nói: “Cô ấy rất nghe lời.”
“Đúng vậy, Aki là món hàng nghe lời nhất trong số các thương phẩm của Rini.” Hình như Simon cũng nhớ ra gì đó, nói được một nửa thì dừng lại một chút, “Đúng rồi, nói đến nơi cư trú tôi lại nhớ đến một chuyện. Lần trước sau buổi đấu giá, Rini nói với tôi có người đang tìm Aki. Tôi đã cho ngườithử điều tra, thì ra Aki vốn tên là Diệp Hinh, con gái riêng của DiệpĐạt – chủ tịch tập đoàn Viễn Quang, tháng trước Diệp Đạt mắc bệnh quađời, trong di chúc đã để lại cho đứa con riêng này của ông ta một phầntài sản, hiện giờ trợ lí tâm phúc của Diệp Đạt và đám con ông ta đangtìm cô ấy. Hai ngày trước khi tôi tới Xích Thủy họ đã tuyên bố Diệp Hinh bị tai nạn xe cộ qau đời. Mấy đứa khốn nạn kia nhất định đang bắt taynhau chiếm đoạt tài sản của Aki…”
Ánh mắt Nam Khôn đầy ý cười, xen vào lời lão nói: “Trước kia ông không điều tra bối cảnh của cô ấy sao?!”
Simon ngoại trừ có căn cứ quân sự củađảng Hồi giáo Đông Turkestan tại khu vực Đông Nam Á nổi tiếng được mọingười biết đến thì còn có thân phận thật sự là một xà vương của Malay.
Lão vơ vét mĩ nhân trên khắp thế giới,bán lại giá cao cho Rini, sau đó để cho Rini biến những chàng trai, côgái kia thành các vật cưng, lão lại mở cuộc đấu giá bán các vật cưng ởchỗ Rini đi, nhận 5%. Lúc trước Aki cũng bị lão bán cho Rini.
“Lúc tôi mua cô ấy về thì cô ấy đã mất trí nhớ.” Simon hoàn toàn không cảm thấy có gì không ổn, “Dù sao người cũng đã bị tôi mua tới đây, cần gì phải phiền toái mà đi điều tra gia cảnh của cô ấy.”
Trước giờ lá gan của lão to hơn cả trời, chẳng cần biết là con nhà ai, vào tay lão chính là của lão, hơn nữacuối cùng các vật cưng kia đều bị tẩy não.
Cho nên tư liệu về thân phận của bọn họ là thật hay giả thì có liên quan gì?
Nam Khôn từ chối cho ý kiến, mặt khôi phục lại vẻ hờ hững yên tĩnh như mặt nước.
“Thế nào? Có tính để cho Aki nhận tổ quy tông không?”
Nói nửa ngày, thật ra ý của Simon là muốn hỏi xem Nam Khôn có muốn để cho Aki trở về thừa kế tài sản không.
Nam Khôn thản nhiên nói: “Không được.” hắn không có hứng thú, cũng không thiếu chút tiền ấy.
Simon cũng không muốn khuyến khích: “Vậy được rồi, không phải cậu muốn làm hộ khẩu cho cô ấy sao, có muốn tôi đưa những thông tin điều tra được cho cậu không?”
“Không cần, tôi sẽ làm cái khác cho cô ấy. Ông có nhớ ngày sinh chính xác của cô ấy không?”
Ngoại trừ muốn biết ngày sinh thật sự của cô, những thứ khác hắn hoàn toàn không có hứng thú.
Đương nhiên Simon biết rõ tâm tư của hắn, cười nói: “À thật ra tối thứ bảy tuần tới là sinh nhật 22 tuổi của cô ấy.”
Nam Khôn chấn động trong lòng: “Cô ấy sinh năm XX sao?”
“Đúng vậy, lúc trước khi mua cô ấytên Kevin khốn nạn kia đã lừa tôi nói cô ấy vừa mới trưởng thành, tôicũng không hoài nghi gì, bởi vì nhìn qua cô ấy cũng còn rất non.”
Simon thấy sắc mặt Nam Khôn đã trở lạinhư thường, cảm thấy chắc chắn Nam Khơn sẽ không quan tâm đến chút saisót ấy nên cũng không nói nữa.
Không hề biết lời nói vô tình lúc nãy của lão đã khiến cho Nam Khôn hoài nghi Triển Du.
Lần trước lúc kiểm tra sức khỏe, xươngcốt của Triển Du chỉ mới khoảng 19 tuổi, nếu như cô là Aki thật sự làlàm sao xương cốt chỉ mới 19 tuổi, phải là 22 tuổi mới đúng. Máy móc sẽkhông nói dối, cho dù có sai lệch cũng không thể sai 3 năm, huống chinhững máy móc kia đều được hắn dùng giá cao nhập từ Đức về, sao có thểchỉ là rác rưởi được?
Trong lòng Nam Khôn đã dậy sóng dữ dội nhưng vẻ mặt vẫn lạnh nhạt mưa gió bất động.
Hắn hỏi: “Còn có ai biết rõ việc này không?”
Simon lắc đầu: “Chỉ có tôi và trợ lí của tôi biết.”
“Tôi muốn nhờ ông giúp một việc.”
“Yên tâm đi, chuyện này sẽ không có người khác biết.” Simon tự cho là thông minh cho rằng Nam Khôn muốn lão giúp hắn giấudiếm thân phận thật sự của Aki bởi vì hắn muốn hoàn toàn giấu Aki đi.Đàn ông đều vậy cả, đã muốn trong nhà cờ đỏ bồng bềnh lại còn muốn bênngoài cờ màu không ngã.
Tháng sau Nam Khôn đính hôn, đến khi đó làm sao nhà chính có thể chứa chấp Aki được?
“Cám ơn.”
Simon không nghi ngờ gì, cố làm ra vẻ cảm khái nói: “Tôi biết Aki đi theo cậu nhất định sẽ hạnh phúc, thật là mừng thay cho cô ấy.”
Nam Khôn không nói gì, nụ cười lạnh như băng chợt lóe lên từ đấy mắt.
Sau đó hai người lại hàn huyên nửa ngàychuyện từ nam ra bắc, về sau Simon nhận một cuộc điện thoại, nói trợ lítìm lão có việc rồi ra về trước.
Ánh chiều tà xuyên thấu qua ô cửa sổthủy tinh chiếu vào trong phòng, làm cho tất cả mọi vật đều phủ lên mộttầng sáng vàng nhạt nhu hòa, mỏng manh xinh đẹp.
Nam Khôn ngồi một mình trong phòng làm việc thật lâu mới cầm điện thoại gọi cho A Đông: “Hiện giờ Aki đang làm gì?”
A Đông nói: “Ở trong vườn hoa đọc sách chơi đùa với con chó nhỏ.”
Nam Khôn day day mi tâm, trầm giọng dặn dò: “Tìm một lí do thích hợp lấy vân tĩnh mạch tay ngón cái của cô ấy, sau đóđến văn phòng của chủ nhiệm Vương lấy phác đồ vân tay lần trước tôi mang tới về đây, cậu tự mình đi lấy, đừng để cho bất kì ai biết.”
A Đông lớn lên cùng hắn từ nhỏ, là tâmphúc Nam Khôn tin cậy nhất, nghe Nam Khôn nói vậy thì dường như đã đoánra ngay nguyên do Nam Khôn muốn hắn đi làm việc đó, tất nhiên từ trướcđến nay hắn là người hiểu chuyện nên cũng không hỏi nhiều, cung kínhnhận lệnh rồi cúp điện thoại.
Nửa tiếng sau, A Đông cầm túi tư liệu đi vào, chỉ thấy Nam Khôn vẫn ngồi không nhúc nhích tại bàn làm việc, vẻmặt bình tĩnh không thể tưởng tượng nổi.
“Chỉ giống nhau 5%.” A Đông cung kinh đưa báo cáo phân tích cho hắn.
Nhận dạng tĩnh mạch ngón tay là kĩ thuật nhận dạng cao nhất trên thế giới, nó lợi dụng tia hồng ngoại xuyên quangón tay tiến hành nhận dạng đường vân tĩnh mạch của ngón tay. Tínhchính xác cao hơn so với nhận dạng tròng đen hay vân tay. Bởi vì tĩnhmạch được che giấu sau bộ phận cơ thể, tỷ lệ phục chế hoặc lấy cắp rấtnhỏ, gần như không hề bị yếu tố sinh lí hay hoàn cảnh ảnh hưởng.
Phác đồ vân tĩnh mạch của Triển Du vàphác đồ vân tĩnh mạch lúc trước Rini đưa tới chỉ có 5% độ tương tự, độtuổi của xương cốt cũng kém 3 năm.
Việc này đã nói rõ nên điều gì?
Nói rõ Aki hiện tại vốn không phải là Aki thật sự!
Nam Khôn xem xong không nói một lời ngồi đó, đôi mắt sâu thẳm đen láy ẩn chứa sát ý, nổi bật lên vẻ hung ác nham hiểm trên khuôn mặt càng làm cho người ta sợ hãi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.