Một giờ chiều, máy bay đáp xuống sân bay quốc tế Hồng Kông. Một chiếc Porsche phiên bản mới đã đợi sẵn ở đó. Người đàn ông áo đen cung kính cúi chào:
- Mặc thiếu gia, Hàn tiểu thư, lão gia đang chờ các ngài ở biệt thự Mặc Lâm. Tôi phụ trách đưa mọi người đến chỗ lão gia.
- Cha ta? - Mặc Thế Phong nhíu mày. Lạ nhỉ, hắn đâu có thông báo việc trở về với người nhà?
Cô kéo chéo áo hắn, nói nhỏ:
- Bác Đình cử người theo dõi chúng ta. Em biết nhưng không phát giác thôi.
Hắn ngộ ra, hai người theo tài xế lên xe. Trên đường đi, không ai nói với ai câu nào. Khuôn mặt cô biểu hiện sự bình tĩnh đáng nguyền rủa vốn có, còn hắn thì thấp thỏm không yên. Ba năm trước, khi hắn đòi sang Mỹ cùng cô, ban đầu Mặc Thế Đình phản đối kịch liệt, sau ông chẳng nói gì mà để hai người đi. Giờ về đối mặt với ông, Mặc Thế Phong có chút lo sợ.
Cô theo thói quen nắm chặt tay hắn:
- Đừng lo, em tin ông ấy hiểu chuyện chúng ta làm. Anh phải trấn tĩnh thì mới làm việc hiệu quả được.
Hắn nhìn cô, không lên tiếng nhưng lòng đã ấm áp hơn hẳn. Cha không ủng hộ thì vẫn còn Thiên Ma và Liberty cơ mà, không lo không thực hiện được kế hoạch. Nhưng dù gì hắn cũng là con trai ông ấy, hắn muốn có sự công nhận của cha mình cũng không có gì là sai.
Hàn Lãnh Dạ nhìn sang, cô biết hết suy nghĩ của hắn, nhưng lại không nghĩ ra cách để giúp. Ông cụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-dien-ha-anh-muon-lam-quan-vuong-cua-em/138542/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.