An Tiểu Ngu có thể ngửi được mùi rượu trên người Sở Mộ Thành, cô không khỏi nhíu chân mày lại.
"Sở Mộ Thành, anh lại nổi điên gì vậy?"
Hôm nay trên đường trở về bới móc còn chưa đủ, buổi tối còn muốn dày vò?
Cô chỉ là muốn an tĩnh ăn một chút gì cũng không được sao?
An Tiểu Ngu đưa tay, muốn đẩy Sở Mộ Thành ra, nhưng là vô dụng.
"Buông tay, đừng ép tôi phải đánh anh!"
Chỉ là, Sở Mộ Thành vẫn như cũ không nhúc nhích, anh cứ như vậy nhìn An Tiểu Ngu, đôi mắt híp lại.
Động thủ sao? Anh ngược lại muốn nhìn cô là dùng cách thức gì đánh!
Bốn năm không gặp, cô thực sự.......Thay đổi rất nhiều.
Cô bây giờ, so với khi còn bé càng xinh đẹp hơn.
Nếu như nói khi đó cô chỉ là một khối ngọc thô chưa mài dũa, như vậy cô của hiện tại.......Đã đẹp đến khiến người kinh hãi. Thời gian bốn năm, làm hao mòn tính trẻ con trên người cô, nhưng vì vậy cô càng tăng thêm một phần thành thục cùng ưu nhã.
Càng quan trọng hơn là, cô không còn là tiểu nha đầu trước kia bị anh khi dễ mà không lên tiếng, cô trở nên càng thêm tự tin, càng thêm hoạt bát, càng thêm linh động, đối với anh cũng càng thêm.......Xa cách.
Anh biết, cô ra nước ngoài du học mấy năm nay vẫn không trở về nhà, một phần nguyên nhân rất lớn đều ở anh, cô là đang cố ý trốn tránh anh.
Nhưng là, An Tiểu Ngu, trốn được mùng một, tránh không khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-dang-yeu-lui-toi-ong-xa-buc-boi-cau-om-om/3203592/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.