Tiểu Bảo tỉnh dậy cũng đã là ngày hôm sau.
- Mẹ vẫn còn giận Tiểu Bảo sao? – Đôi mắt lấp lánh ánh nước đáng thương như con cún nhỏ bị chủ bỏ rơi.
- Ừ. - Cô lạnh nhạt khiến cậu bé xoắn xuýt cả lên.
- Xin lỗi vì đã tự ý đến đây… xin lỗi vì đã để mẹ lo lắng. – Nó cuối đầu cắn đôi môi trắng bệch. Giọng nói nhỏ dần.
- Ừ. Sau này nếu muốn làm gì thì nói với mẹ trước để mẹ sắp xếp cho con… Tiểu Bảo con là mạng sống của mẹ, vậy nên phải giữ gìn mạng của bản thân biết chưa? – Không nỡ thấy vẻ mặt đó củ con trai. Cô ngồi xuống bên cạnh giường ôm con vào lòng dỗ dành.
- Vâng.
- Chờ mẹ thêm 2 năm nữa, mẹ sẽ lui về với con nhé!
- Thật sao?... Nhưng đấy là việc mẹ thích làm cơ mà. – Vừa vui vẻ là thế nhưng khi suy nghĩ kĩ thì nó lại càng không thể để mẹ vì nó mà bỏ đi sự yêu thích của mình. Mẹ đã… khổ nhiều rồi.
- Nhưng đối với mẹ… con quan trọng nhất. – Cô đặt một nụ hôn lên tráng con trai.
Vài ngày sau khi chắc chắn rằng Tiểu Bảo đã ổn định hơn cho liền quay về đoàn phim để tiếp tục cho xong hết để giải quyết thù oán.
Hôm nay chính là phân cảnh Hoắc Lôi cùng Diệp Tinh gặp nạn khi đi xem xét dầu mỏ Algae.
Do cô phải đóng song song hai bộ phim nên các diễn viên khác đã hoàn thành gần xong hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-dai-nhan-vi-em-ma-song/2779657/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.