Ông ạ! Cháu đến để thăm ông đây. - Cô mỉm cười nhẹ nhàng nói với người trên giường.
Ông liền mở mắt, đôi mắt khi nhìn thấy cô liền sáng lấp lánh, nhưng sau đó liền ảm đạm.
- Cháu sẽ giải độc cho ông. - Cô bỗng cúi đầu thì thầm vào tai ông.
Người nắm trên giường hướng ánh mắt không thể nào tin được nhìn cô. Nhưng cô chỉ mỉm cười.
- Cháu đã biết từ 4 năm trước rồi. Sở dĩ cháu không ngăn cản bọn người này ngưng thuốc là vì cháu biết độc này đã dính vào thì phải chịu cả đời nếu không sẽ kết bất đắc kì tử.
Ngưng lại một tí. Cô lại hỏi ông với ánh mắt chân thành.
- Ông có tin cháu không?
Ông cố gắng gật nhẹ đầu một cái nhưng lại khiến cho thân thể ông đau điến nhíu mày.
- Ông đừng cử động ngày mai cháu sẽ quay lại, mỗi ngày cháu sẽ giải một ít cho ông để tránh bị nghi ngờ.
Cô nói rồi lại dừng lại một tí.
- Ông cũng đừng lo cháu cũng đã sắp xếp người của cháu bên đây rồi. Cháu đi nhé, ông nghỉ ngơi đi.
Tư Thục trò chơi này để xem ai sẽ thắng. Ông thắng bố tôi, nhưng không có nghĩa tôi sẽ thua ông.
Đến phòng ăn thì đã thấy mấy người kia cũng đã tụ tập đầy đủ. Cô ngồi vào bàn ăn, vì bàn ăn khá to nên mọi người đều ngồi cách xa nhau một khoảng nhất định.
Vừa ngồi xuống cô liền thấy Hàn Mặc Ngôn thoáng nhìn mình rồi lại tiếp tục ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-dai-nhan-vi-em-ma-song/2778979/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.