Về đến nơi vì John mới xuống máy bay nên Tư Thục liền bảo người đưa anh đi nghĩ tại phòng đã chuẩn bị trước.
Đến căn phòng nghỉ ngơi dành cho mình. John vẫn không vội mà đứng bên cửa sổ nhâm nhi li Whisky nhìn xa xăm.
Mà lúc này Tư Thuần, Hàn Mặc Ngôn cùng Tuyết Bạch, Rose và Ngọc Quân cũng lái xe tiến vào cổng.
Bật cửa bước xuống xe, cô liền điềm nhiên bước vào bên trong như là một vị vương giả.
Mà khi cô bước ra lại khiến cho người đang đứng trên lầu nhìn xuống vẻ mặt hơi khựng lại, nhưng sau đó đáy mắt lại lóe lên tia mừng rỡ hiếm thấy.
Bước vào trang viên, thật là "tình cờ" người cô thấy đầu tiên lại là Tư Thục và lão Nhị đang bàn bạc cái gì đấy. Hàn Mặc Ngôn đi phía sau cô chỉ gật đầu với ông ta tượng trưng rồi dứt khoát quay sang nhìn chằm chằm "vợ nhà anh".
- Ồ, chú ÚT đã đón được người về rồi à. - Giọng nói mang theo ý cười nhẹ nhàng vang lên khiến cho hai kẻ đang nói chuyện khựng lại cùng quay về phía cô.
- Cô đến đây làm gì? - Đôi mắt của lão Nhị bắn ra tia lửa hiển nhiên là vẫn còn cay vụ cô làm bẽ mặt lão.
Chậc, sao Tư Thục lại có thể chung sống hòa thuận được với một kẻ có đầu óc, sức chịu đựng kém như vậy.
- Sao chú lại nói như vậy được chứ? Cháu chỉ là quan tâm đến SẢN NGHIỆP CỦA NHÀ CHÁU mà thôi. - Cô nhấn mạnh từng từ khiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-dai-nhan-vi-em-ma-song/2778952/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.