Nhận thức được điều này, nhưng cô cũng không qua lo lắng, cô tin tưởng người của mình. Họ có năng lực tự bảo vệ mình, huống chi cô còn một con át chủ bài cuối cùng, mong là trận này sẽ không lật nó.
- Các người tin tưởng tôi đến vậy sao? - Cô khẽ nhếch môi quay sang hỏi những kẻ đã bước về phía mình.
- Tôi cũng không biết. Tôi không muốn phục tùng ai cả. Tin tưởng cô, cô cũng có cái quyền hạn đó, tin tưởng vô điều kiện. - Người này là người đứng đầu Du Pont.
Thấy được mặt người vừa nói cô liền nhìn về phía Hàn Mặc Ngôn. Tình cờ nhỉ, ông ngoại anh ấy lại đứng về phía anh ấy. Nhưng nhìn xem, ba của anh ấy cũng ông nội của cô lại đứng ở phía đối lập.
Biết được trong lòng cô nghĩ gì liền khẽ vỗ vai trấn an cô. Tư Thuần khẽ phất tay, Tuyết Bạch liền hiểu ý.
- Mọi người cứ ra khỏi đây đi, chúng tôi sẽ chặn bọn chúng lại. - Tuyết Bạch chỉ hướng của giục.
Người bước về phía cô cũng không nhiều lắm chỉ có năm người tức là năm gia tộc đứng về phía cô, cô sẽ không phụ sự tin tưởng của họ. Vả lại cô cũng cần người của bọn họ.
- Ồ, muốn đi sao? - Robert cười trầm thấp, rồi móc từ trong túi ra một con chíp rất nhỏ, rồi nghiền nát nó trong tay.
Tức khác đại sảnh rung lắc dữ dội có xu hướng lún sâu xuống đất. Mà lúc này đứng từ bên ngoài nhìn cái khách sạn đó thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-dai-nhan-vi-em-ma-song/2778863/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.