Hàn Mặc Ngôn sau khi bị mảnh thủy tinh vỡ rơi xuống đâm xuyên qua vai, sắc mặt vì thế cũng tái nhợt, tráng rịn một tầng mồ hôi nhưng anh vẫn cố gồng mình đứng chắn trước mặt cô.
Tư Thuần cô là người máu lạnh nhưng giờ đây trái tim cô như được sưởi ấm bởi hành động của anh. Nó không ngừng thắt lại nhói đau khi nhìn thấy anh bị thương. Đôi mắt cô dần đỏ hoe. Cô đang bất lực, bất lực trước khoảnh khắc này.
- Ngôn, anh nhớ em từng nói gì không? - Trong cái ồn ào này giọng cô khẽ khàng lên tiếng bên tai anh.
- Mỗi câu nói của em anh đều ghi tạc trong tim. - Anh nói chuyện rất khó khăn do mất máu quá nhiều cộng thêm đá rơi ngày càng nhiều cứ va đập vào người anh.
- Em đã từng nói sẽ bảo vệ tất cả mọi người một đời bình an, nhưng cũng nguyện bồi anh nhất tử nhất sinh. - Cô mỉm cười, nụ cười đẹp đẽ như ánh sáng giữa đêm tối khiến tim anh run lên.
- Anh nhớ rất rõ câu nói đấy. - Anh khẽ cười nhưng sau đó lại ho liên tục.
Đang kiềm chế lại cơn ho định lên tiếng tiếp tục nói chuyện với cô thì cả cơ thể bất động không thể nhúc nhích. Trái tim anh run lên từng hồi, đôi mắt anh đỏ ngầu ngẩng đầu nhìn cô.
- Tư Thuần.
Lần đầu tiên anh tức giận gọi cả tên của cô. Vì lúc này cô đã sử dụng ngân châm luôn mang theo bên mình châm vào huyệt bất động khiến tay chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-dai-nhan-vi-em-ma-song/2778859/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.