Bỗng, một chú cáo tuyết lông dài từ đâu bước đến, lấy đà vài giây, phóng cao nhấn chi trước ngay chuông cửa như đã thực hiện vô số lần. Đợi thêm vài phút, chàng trai trẻ tuổi cực soái ca mơ mơ màng màng đi ra mở cửa.
"Con về rồi đấy à? Lại la cà ở đâu nữa? Ba con mà về đánh vào mông bây giờ."
Cúi xuống bế bé cáo tuyết lông dài béo ú lên, ôm vào lòng sờ lung tung bộ lông mềm. Chú cáo nhẹ kêu một tiếng, hai chi trước ôm cổ thanh niên kia.
"Ớ. Cậu bé này chui ở đâu ra?"
"Chào chú. Cháu là hàng xóm ở đối diện mới dọn tới. Cháu mang giỏ táo này đến tặng ạ." Mặc Mặc thành thật khai báo, trưng ra gương mặt cute mê hoặc chúng sinh ra.
Thanh niên sửng sốt. Hàng xóm? Nhà mình xưa nay có giao du với hàng xóm bao giờ à?
"Cháu có lòng. Vào cùng chú uống miếng nước nha."
Thanh niên cười khì khì, rủ rê bé con quá đáng yêu này vào nhà ba mẹ chơi. Chắc hai ổng bả yêu trẻ con lắm. Nghĩ đến vô số hành động sủng ái vô pháp, vô thiên chú cáo tuyết nhỏ này thì biết. Anh thở dài thườn thượt, nhận lấy giỏ trái cây từ Mặc Mặc. Anh thầm ước lượng trọng lượng giỏ trái cây vừa đi đi trước dẫn đường cho bé.
"Giỏ trái cây này nặng vậy mà con bê giỏi thế?"
"Dạ. Con khỏe lắm, chuyện nhỏ." Mặc Mặc cười khì khì xua tay.
"Nhị thiếu. Tìm thấy bánh bao hấp rồi? Thật may... Tam thiếu biết bé lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-dai-nhan-van-tue/3617244/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.